Page 104 - DAC SAN BK 2015
P. 104

Phụ nữ dường như trời phú cho họ có biệt tài          Trong  khoảnh  khắc  đó,  tôi  thấy  bốn  người
           thu xếp, toan tính nhanh nhậy và khôn khéo hơn       chúng  tôi  thân  thiết  và  tin  tưởng  nhau  biết  bao!
           nam giới nhiều.  Hay nói chính xác hơn, tất cả các   Chúng  tôi  như  một  gia  đình  tản  lạc  vì  một  cơn
           phụ nữ mà tôi từng quen biết, gặp gỡ, có liên hệ bà   nguy biến vừa tìm lại được nhau.
           con hay không đều khôn khéo, lanh lợi hơn tôi.            Nhờ không “ngu thấy mẹ” lần thứ hai và lại
               Người phụ nữ tôi gặp hôm nay ở cuối dốc cầu      nhập  vai  “tiếp  tế,  thăm  nuôi”  rất  đúng  lúc,  tôi
           chữ Y này cũng không ngoại lệ.                       không  bị  xài  xể  nữa  và  nghiễm  nhiên  trở  thành
               Dưới sự … lãnh đạo của “chị Hai”, theo cách      người anh lớn của cái gia đình khoảnh khắc trên
           gọi của Tư Lé, hoặc “cô Hai” theo cách gọi của       hè phố.
           thằng  Tý  lượm  rác  dành  cho  người  phụ  nữ  “ân      Tôi  dặn  người  em  gái  “lập  trường”  của  tôi
           nhân”  của  tôi,  bốn  người  chúng  tôi  khệ  nệ  một   ngày mai khi lấy được tiền về thì cô giữ phân nửa
           đoạn ngắn đem xác chiếc xe đạp và đống đồ nghề       mà  xài  …  lấy  thảo  để  nhớ  buổi  “tao  ngộ”  hôm
           đến ông thợ sửa xe lề đường “tọa lạc” bên chân       nay; phân nửa còn lại thì chia đôi cho hai người
           dốc cầu gạ bán cho ông ta xác chiếc xe đạp để ông    kia.  Đống đồ nghề cho tôi gởi lại “nhà” thằng Tý,
           ta tháo gỡ lấy các bộ phận còn dùng được.            khi nào kiếm được xe đạp khác tôi sẽ qua lấy về
               Kinh nghiệm việc vừa xảy ra,  “lãnh đạo” là      và  cũng  để  coi  nó  có  mua  dép  và  nón  để  “hành
           chị  Hai  đã  …  nghiêm  khắc  phê  phán  tinh  thần   nghề” như tôi dặn không; còn tôi sẽ đi honda ôm
           “độc cô cầu bại” của tôi rằng “anh ngu thấy mẹ đi!    về nhà để đuổi theo thời gian đã mất.
           Lúc nào cũng … tơm tớp nhận lỗi!” và cho rằng             “Chia  gia  tài”  xong  chúng  tôi  nhìn  nhau,
           tôi không thích hợp chút nào với việc … đàm phán     không ai nói gì nhưng ánh mắt mỗi người đã nói
           thương thảo; cho nên dù là tài sản của tôi, tôi cũng   hơn những gì lời nói có thể diễn tả; một “bác tài”
           nên  im  mồm  để  …  lãnh  đạo  đứng  ra  thương     xe ôm chờ khách bên kia đường trờ đến theo cái
           lượng.                                               ngoắc tay của tôi.
               Tôi bùi ngùi nhìn con ngựa già của mình lần           Xe ôm vừa lăn bánh, đột nhiên cô gái níu tôi
           chót  đồng  ý  giao  tài  sản  “đổ  xuống  đất”  ấy  cho   lại.
           phái đoàn … nhân dân địa phương “xử lý”, rồi tấp          - Anh Hai, anh tên gì?
           tểnh  chân  không,  chân  dép  băng  qua  bên  kia        Thằng Tý reo lên:
           đường mua thuốc lá lẻ hút cho tỉnh táo.                   - Ha ha!  Cô Hai chịu đèn chú Hai!
               Người  ta  không  nên  “ngu  thấy  mẹ”  hai  lần      Tôi thấy trên khuôn mặt son phấn rã rời tàn uá
           trong  vòng  nửa  giờ  trước  cùng  một  nhóm  các   của người phụ nữ loáng nhanh một nụ cười với vẻ
           “khán giả”!                                          thẹn thùa duyên dáng, cô liếc nhìn tôi thật nhanh
               Xa hơn chút nữa trước mắt tôi là đại lộ Trần     và đưa tay bợp nhẹ lên đầu thằng Tý.
           Hưng Đạo, đèn đường  ở  đó sáng hơn,  có vài xe           - Thằng mắc dịch này!  Anh Hai, anh nói tên,
           bán hàng ăn và nước sâm tụ tập quanh trụ đèn; tôi    ngày mai em mua trái cây ra thắp nhang chỗ hồi
           đến mua bốn khúc bánh mì thịt và đốt thêm một        nãy, cám ơn cô hồn cho anh mạnh giỏi.
           điếu thuốc nữa trong khi chờ đợi lấy bánh, cố thả         Tích  tắc  thẹn  thùa  của  một  cô  gái  bán  hoa
           hồn theo khói thuốc buông lơi mọi suy nghĩ nhưng     từng trải không phải có thể mua được bằng tiền,
           không thành công lắm.                                ngay  cả  chính  cô  ta  dù  muốn  cũng  không  thể
               Bánh  mì  được  làm  xong  vừa  lúc  phái  đoàn   “diễn” nó theo bài bản nghề nghiệp được đâu!  Từ
           thương  thuyết  băng  qua  đường  báo  tin  chiếc  xe   chút điểm ngây thơ mỏng mảnh còn sót lại ẩn náu
           bán được rồi, nhưng ngày mai ông sửa xe mới có       đâu đó trong tâm hồn đã bao năm chai sạn của cô,
           tiền đưa.                                            nét thẹn thùa trong trắng ấy bật ra như một phản
               Tôi trao mỗi người một ổ bánh mì còn nóng        xạ chỉ khi gặp những điều kiện tình cảm thích hợp.
           hổi hơi than, mùi thơm khơi dòng nước … miếng             Làm sao tôi nỡ nói một cái tên tào lao với cô
           những  kẻ  đói  lòng!  Chúng  tôi  cùng  ngồi  kề  bên   cho qua chuyện được!
           nhau  bên  lề  đường,  vừa  ăn  vừa  thăm  hỏi  …  gia      Xe tôi... ôm lăn bánh dăm thước sắp hoà vào
           cảnh nhau.                                           giòng đời, cô gái nhắn với theo thảng thốt.

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 104
   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109