Page 105 - DAC SAN BK 2015
P. 105

- Em tên là Hường!  Hường, nhe hông!
               Tôi  ngoái  lại  giơ  tay  ra  dấu  cho  biết  tôi  đã
           nghe thấy rồi.
               Hường!  Hường!
               Ngày mai em sẽ đem nhang đèn bông trái đến
           nơi có tai nạn xảy ra hôm nay với một kẻ xa lạ để
           cầu an cho hắn; cầu an cho một  kẻ mới gặp lần
           đầu  trong  giòng  đời  ngày  một  đục  ngầu  dối  lừa
           phản trắc, một kẻ ngu thấy mẹ mà em đã hết lòng
           bênh vực bằng tất cả bản lãnh tội nghiệp của một
           cô gái giang hồ về chiều!
               Ngày mai với  tâm ý chân thành em đi van vái
           cô  hồn  các  đẳng  cho  gã  đàn  ông  ngu  thấy  mẹ
           chẳng  bao  giờ  còn  gặp  lại  kia  được  mạnh  giỏi!
           Sao em còn giữ được bên trong lớp vỏ phấn son
           lem luốc bụi đời tấm lòng nhân hậu thuần lương
           dường ấy!
               Làm sao tôi đáp trả được cho em cái tình cảm
           tuy chốc lát mà ân cần thắm thiết này!
               Tôi chỉ có uy tín đủ để mua thiếu lặt vặt trong
           xóm với những người … phàm, chứ còn người cõi
           khác có thần thông chắc đều biết tôi là đứa chẳng
           ra gì; tôi vái van xin xỏ gì cho em chắc sẽ bị …          Tình Đầu Dang Dỡ
           “ép phê” ngược thêm tai hại cho em mà thôi!
               Xe ôm lướt đi trong cái mát mẻ của ban đêm;           Ngày đó mình thương thầm không dám nói
           các rắc rối, mất còn ân oán đã được bỏ lại đàng           Để bây giờ hai đứa cách xa vời
           sau, tôi khoan khoái nghĩ tới gia đình với những          Mấy mươi năm tưởng tình chôn kỷ niệm
           đứa con măng sữa đêm ngày mong ngóng cha về;              Nay gặp lại nhau không nói nên lời
           tôi  hân  hoan  chờ  phút  giây  được  ôm  chúng  vào
           lòng.  Bất giác tôi đưa tay sờ túi nơi cất tiền công      Do chiến cuộc, bao năm mình hai lối
           hai tuần xây lò nấu muối.                                 Giờ nhìn nhau chua xót quá em ơi
               Ít nhất tôi cũng đủ sức thanh toán hết những          Vì chiến tranh đưa anh sang thuyền khác
           món nợ ghi chép nhì nhằng trong sổ sách của các           Để em buồn dang dỡ cả một đời
           “bên B” quanh xóm để mở sang những trang mới
           sáng sủa hơn.                                             Tình của anh như sóng đưa ra biển
               Còn chuyện xoá sổ, “clear form” cho những             Nhưng lòng vẫn nhớ lối quay về
           trang … nợ đời mới, là nhiệm vụ của việc làm “kỳ          Không bao giờ quên xóm cũ làng quê
           ngộ” tiếp theo.                                           Phương trời đó có người luôn nhớ đến

               Ai mà biết nó sẽ là việc gì!                          Tóc đã bạc theo thời gian xa cách
                                                                     Còn mong gì, mộng ước đã không thành
               Trần-Công Anh-Dũng                                    Chuyện tình buồn em giử kín trong tim
                                                                      Cuối đời còn chi nửa để tìm nhau

                                                                     Nguyễn Minh Châu




                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 105
   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110