Page 119 - index
P. 119
có lợi thật đấy nhưng “lợi bất cập hại” Bị phản 4-5 tiếng. Vớt ra đang nóng lấy 2 thanh gỗ kẹp 2
ứng hóa học hay di hại về sau này ai mà biết trước bên cây giò rồi cột lạt một đầu. Đầu kia ra sức ép
được. Ông bà mình làm cả bao nhiêu ngàn năm càng chặt càng tốt. Thịt bên trong đã chín nhừ nó
qua có sao đâu nào… Có lần anh em tôi bàn với quyện lại ép chặt vào nhau thật chắc không rời.
ông vì cho đó là sáng kiến, vừa tiết kiệm thời gian, Để nguội, cắt ra từng khoanh, khi cắt phải theo thứ
tiền bạc. Ông “TẾ” cho một bài, cả bọn nín khe. tự lớp lang rồi bỏ vào đĩa trình bày cho đẹp mắt.
Khi lột bánh tất cả đều dính quyện vào nhau. Ăn với bánh chưng, tôm khô củ kiệu hay dưa
Thịt mỡ tan ra trong bánh nhìn nó bóng bảy tự hành, dưa chua. Cũng là món đưa cay cho mấy
nhiên. Màu xanh tươi của chiếc bánh bắt mắt có ông bợm khề khà chén chú chén bác chén anh
cảm tình. Thấy là đã thèm, nếp quyện cùng với chén tôi vào những ngày Tết rảnh rang.
đậu và thịt vừa dẻo vừa thơm gọi là rền. Dùng lạt Ngày Tết không thể thiếu vại dưa chua. Mẹ tôi
cắt bánh ra từng miếng vuông vức vừa miệng ăn. và mấy cô em gái còn ra công làm dưa món. Thứ
Dùng với củ kiệu hay dưa hành dưa chua đều này nó cầu kỳ nhiều công mà nhà tôi đông người
được. Có nơi người ta lấy đường tán đổ tí nước, lại con trai đang lớn, ăn như rồng cuốn, Mọi thứ
nấu sôi lên làm mật chấm với bánh. Còn gì bằng? cứ tiêu thụ veo veo. Ngoài ra, còn một nồi thịt heo
Dùng miếng bánh mà như nuốt cả một dòng sử bằm (thịt xay) nhồi khổ qua, nồi cà chua nhồi thịt.
Việt, gương tiền nhân xây dựng và gìn giữ giang Một nồi thịt đông bự sư cha. Bố tôi có lệ Tết
san. Miếng bánh gói trọn quê hương. không có thịt đông là không được. Sau này mới
biết toàn là những thứ cholestérone tổ sư bồ đề.
Tôi cứ thắc mắc là tại sao có mấy ngày Tết thôi
mà phải chuẩn bị rắc rối, nhiều thứ nhiều món quá
thế. Mà món mào món nấy đều cầu kỳ không
giống ngày thường.
Chưa hết đâu, Bố còn dặn Mẹ tôi mua thêm
mấy con gà, vài ba con vịt nhốt sẵn trong chuồng
để phòng khi hữu sự nữa. Ấy là nhà có sẵn một
chuồng thỏ. Nếu cần là có nồi cari thỏ, ragout và
mấy đĩa tiết canh thỏ. Đời tôi đã dùng rất nhiều
thứ tiết canh nhưng có lẽ hai thứ phải xếp hạng số
1 là tiết canh thỏ và tiết canh vịt.
F. Trang hoàng nhà cửa:
Số là Tết nhất, cho dù là đi đâu làm ăn ở bất cứ
*Bó Giò Thủ: Thịt heo như tai, mũi, nọng xó xỉnh hay nơi nào đi chăng nữa thì An Nam ta
được tận dụng làm vài cái giò thủ. Cách bó giò thủ có cái lệ coi ngày để đóng cửa tiệm hay khai
của Bố tôi là từ ngoài Bắc mang theo vào không trương. Rồi thi nhau quy cố hương tức là về quê
thay đổi. Không như cách bó sau này, tôi học được ăn tết. Chính vì thế, những ngày Tết nhất hầu hết
ở cha mẹ mấy anh bạn học dân Nam Kỳ quốc: đơn các cửa tiệm đều đóng cửa. Mà phàm đã đóng cửa
giản hơn, ngon hơn chẳng cầu kỳ tí nào. thì phải có ngày khai trương. Nhiều tiệm đóng cửa
Bố tôi làm thế này: lấy 2 thanh tre đực hay hai vài ba tuần là chuyện thường. Mấy anh thầy bói
thanh gỗ cỡ bắp tay. Lá chuối cuộn thành khuôn rờ mu rùa được mùa hốt bạc. Các mợ rút được lá
tròn tròn dài dài, lá chuối cho thật dày. Thịt, sau xâm, rối rít kiếm thầy giải cho xem nó nói cái đí
khi nêm nếm, tiêu hành, trộn rất ít nấm mèo (gọi gì. Nào là coi hướng xuất hành. Nhất là các bà các
là mộc nhĩ) nhồi tất cả vào khuôn lá chuối. Lấy lạt cô có thói quen đi coi bói đầu năm. Nếu ta dùng
cột xung quanh. Lạt cột cho nhiều kẻo khi ép nó lý luận hay logique khoa học thì đúng là những trò
lòi thịt ra. Bỏ giò vào nồi bánh chưng luộc chừng mê tín dị đoan. Hủ tục làm lạc hậu làm trì trệ đất
119
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX