Page 220 - index
P. 220
Cuối năm 1972...... Ngay cả khi nằm trên chiếc chỏng kia, tôi với
ông tướng kia có dám nhìn mặt nhau đâu, không
Nàng. hôn, không hít gì ráo, không nói với nhau một lời.
Cuối cùng thì đời con gái của tôi cũng chấm Tôi nhắm tít mắt lại.
dứt một cách đơn giản và tệ hại như thế. Bắt đầu Và mọi việc đã âm thầm kết thúc đến tội
trên chiếc chỏng tre ọp ẹp, trong chái lá phía sau nghiệp.
nhà, nơi vốn là chuồng bò, nay những chứng nhân
ấy đã bị bán tháo đi từ đời nào rồi, chỉ còn mùi Chàng.
phân bò khai ngai ngái, lẩn quẩn trong không khí Như một giấc chiêm bao. Thật sự mà nói, việc
và trên nền đất ươn ướt. nầy ngoài sức tưởng tượng, ngoài dự tính và ngoài
Tôi mặc lại áo quần, ngồi co ro ở một góc ý muốn của mình. Tôi là lính trẻ đánh giặc xa nhà
chỏng, mắt ngó xuống đôi chân của mình, mấy (nói theo kiểu cải lương) đại đội biệt kích của tôi
móng chân đóng phèn vàng vàng quanh các khoé. nằm rải rác sau một ngọn đồi nhỏ đã nhiều ngày
Anh chàng kia cũng đang mặc lại bộ quân phục qua. Một địa điểm chiến lược khá quan trọng
rằn ri. Ông tướng im re. Tôi liếc nhanh bảng tên trong vùng xôi đậu, xa lạ,hẻo lánh nầy.
trên túi áo. P. BINH, chẳng nhẽ là pháo binh? Chỉ Một buổi trưa, tôi liều mạng vác ba lô, một
có thế! Anh chàng ấy đã 'mua' đời con gái của tôi mình đi thăm cái xóm nhỏ bên cạnh ngọn đồi. Nói
một cách vô cùng đơn giản, âm thầm và bình thản đi thăm thì hơi quá, đúng hơn là đi đổi chác gà,
hết sức. vịt, đồ tươi. Ăn gạo xấy cả tháng trời thằng em
gần chết rồi.
220
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX