Page 241 - index
P. 241

Vì tôi cũng có nghe vài người vượt tù bị bắn         cá... Khi ra đến cửa biển thì trời đã tối, tất cả mọi
           chết bọn chúng đem thây người chết mà vùi dập          đều vui mừng vì được ló đầu ra khỏi khoang ghe
           tại chỗ…Tôi miên man với nhiều ý nghĩ lo buồn          để  thở  không  khí  trong  lành.  Nhưng  ghe  chạy
           bỗng giật mình vì nghe tiềng mưa rơi…Trơ ̀ i ơi…      chưa được bao lâu thì lại vướng lên cồn cát, tất cả
             Anh... Anh ơi! Em đang thầm cầu nguyện cho           mọi người đểu xôn xao lo sợ vì có nhiều người đi
           anh …                                                  trên ghe nầy đã bị bắt nhiều lần, có người bị bắt
             Vì tối quá, con tôi nó khóc mải cho đến khi về       lại 9 - 10 lần, nên họ đã mất hết tài sản rồi, nếu
           tới Saigon. tôi về đến nhà thì đã 12 khuya dưới        bây giờ mà bị lần nữa thì hết mong vượt biên...
           cơn mưa tầm tã...                                      Còn về phần chúng tôi được người bạn thân gởi
             12 giờ trưa hôm sau, tôi được một người em bà        đi nhờ nên anh không phải là tài công…
           con cho hay anh đã trốn thoát một lần nữa và đang        Vì cùng đi chung một chiếc thuyền nên phải tự
           có mặt tại Saigon. Anh đến tìm người em của tôi        cứu mình, anh đứng ra kêu gọi tất cả trên ghe phải
           nhờ cho tôi hay!                                       nghe theo anh sắp xếp tất cả đàn ông và thanh
             Đêm qua tôi về đến Saigon cũng là lúc anh trốn       niên. Chỉ định cứ hai người làm thành một tổ...
           trại vượt qua bao hàng rào kẽm gai kiên cố và nhất     anh nói:
           là Bãi Mìn đầy nguy hiểm để tìm tự do. Anh chạy          - Bắt đầu các anh xuống nước lấy chiếc ghe
           bộ 35 cây số dọc theo đường rầy xe lửa từ Gia Rây      làm chuẩn, mỗi tổ chia ra đều xung quanh ghe,
           về Long Khánh với một anh Trung Úy Bộ Binh,            hướng mặt ra ngoài và đi ra khỏi ghe khi nào các
           cả hai cùng ôm vai nhau làm thành khoảng cách          anh gặp chỗ sâu ngang cổ thì la lên...
           như giữa 2 bánh xe lửa, rồi cùng chạy trên đường         Tất  cả  đều  làm  theo,  trong  lúc  đó  tiếng  cầu
           rầy…Khi về đến Long Khánh, hai anh đáp xe lửa          Kinh của các bà thì thầm khấn vái trong gió biển
           về Saigon vào trưa hôm sau.                            dạt dào...
             Tôi  thầm  nghĩ:  “Người  Nhái  Hải  Quân  của         Khoảng  độ  15  phút  sau  nghe  có  tiếng  la  to:
           Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã làm cho bọn              “Chỗ nầy nước sâu lắm bà con ơi...!” Tất cả vui
           Cộng Sản thấy rõ ý chí can cường Bất khuất của         mừng cùng đẩy chiếc ghe đến chỗ nước sâu rồi
           một ngươ ̀ i Linh thiện chiến VNCH”.                   anh tài công mở máy chạy thẳng ra biển... Nhưng
                       ́
             Sau đó, anh lẩn trốn rất nhiều nơi và cũng suýt      chỉ chạy được vài trăm thước thì máy bơm nước
           bị bắt mấy lần, trước khi được một người bạn giúp      trong ghe ra bị bể, mọi người lại lo sợ nữa... Anh
           đỡ tìm cách rời khỏi Việt Nam để tìm thuốc “Chữa       liền lựa ra ba người lớn tuổi làm trưởng Toán rồi
           bệnh”.                                                 chia Thanh niên ra làm ba toán thay phiên nhau
           ***                                                    tát nước trong ghe ra ngoài...
             Cuộc vượt biên đầy nguy hiểm                           Kể từ giờ phút đó anh trách nhiệm lái chiếc ghe
                                                                  vì anh có hỏi qua tài công không rành đường đi
             Một đêm hồi hộp phập phồng, vì mấy tên Công          trên biển? (Hay có ý riêng tư?!) Anh vào phòng
           an đi dòm ngó vòng quanh, vì tất cả những người        lái mà lái ghe đi theo hướng anh đã định...
           vượt biên đều ngủ tạm tại bến xe đò Cần Thơ để           Đến sáng hôm sau trời còn lờ mờ nhưng mọi
           chờ sáng, khoảng 4 giờ sáng được người liên lạc        người vì lo lắng nên đã thức dậy. Anh chỉ cho mọi
           của trong tổ chức tại địa phương hướng dẫn xuống       người  thấy  hòn  đảo  Côn  Sơn  phía  bên  trái  của
           bến Ninh Kiều và tất cả đều xuống đò đưa ra trên       chiếc ghe và nói:
           hai chiếc ghe chài đậu ở giữa sông, sau khi kiểm         - Mình đã đi đúng đường rồi! Ghe sẽ đi thêm
           soát người đủ chiếc ghe chài trực chỉ ra cửa biển      ba tiếng đồng hồ nữa thì đến Hải phận Quốc tế…
           Tranh Đề, trên đường đi tất cả đều chun xuống            Mọi người trên ghe đều vui mừng.
           khoang ghe, còn trên thì được ngụy trang đồ đạc          Giữa cảnh trời nước bao la tôi cảm thấy mình
           chất đầy… Ghe chạy gần tới biển thì gặp chiếc          như  quá  nhỏ  bé  so  với  mặt  Đại  dương  mênh
           ghe đánh cá Kiên Giang cập vào, tất cả leo qua         mông... nhưng tôi đã có anh bên cạnh nên những
           ghe đánh cá nầy để vượt biên, khi qua chiếc ghe        hãi hùng lo sợ đã nhường lại cho bóng mát của
           nầy mọi người cũng phải trốn dưới khoang chứa          niềm tin yêu…




                                                                                                               241

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   236   237   238   239   240   241   242   243   244   245   246