Page 244 - index
P. 244

Máy siêu tần số của trung tâm vẫn trực 24/24.          Tôi trợn mắt:
           Không một tín hiệu gọi về. Đứt liên lạc. Tình hình       - Mày giỡn? Tình hình đang căng thẳng, cấm
           địch ra sao, không nắm vững. Trong chiến tranh,        trại trăm phần trăm. Ai dám cấp giấy phép cho
           mạng  người  như  những  đồng  bạc  lẻ,  tiêu  pha     mày?
           không  tiếc.  Mất  mười  bốn  thằng  Viễn  Thám,         - Lúc nào cũng nghe nói tình hình căng thẳng,
           chẳng nghĩa lý gì so với với những thiệt hại vừa       và cấm trại. Đánh giặc lâu dài, chứ đâu phải đôi
           qua ở Dambert, Soul, Mimot, Choup. Thí mạng            ba bữa là xong. Không thể trấn con người ta vô
           thêm bảy thằng Viễn Thám nữa, để thăm dò tình          rừng mãi được. Phải liệu cách giải quyết chứ?
           hình địch, không phải là một cái giá quá đắt.            -  Mày  có  gan  thì  lên  gặp  Đại  Bàng  Già  mà
             Tôi được gọi lên phòng thuyết trình, nhận lệnh       khiếu nại. Trên ổng còn có Mặt Trăng, Mặt Trời,
           hành quân. Sáu thằng trong toán lảng vảng bên          Bắc Đẩu…, cứ theo hệ thống quân giai mà khiếu
           ngoài, lo lắng. Khi tôi bước ra, không thằng nào       nại dài dài lên Tổng Thống. May ra trường hợp
           lên tiếng hỏi, nhưng những cặp mắt ái ngại nhìn        của mày được giải quyết.
           tôi, chờ đợi một câu trả lời.                            - Những thằng lính văn phòng, chẳng cần phép
             Tôi nói ngắn gọn:                                    tắc mà vẫn tà tà ở thành phố, ôm đít vợ hằng đêm.
             - Chuẩn bị.                                          Còn  mình  trông  cái  phép  gần  chảy  máu  mắt,
             Có mấy tiếng lảm nhảm chửi thề. Đó là dấu            không được. Bất công! Năng càm ràm.
           hiệu của sự bất  mãn. Trong cái  đầu của những           Tôi nói:
           thằng lính trận, hình như luôn luôn có sự bất mãn.       - Bất công là lẽ thường. Trên cõi đời chó má
           Và miệng sẵn sàng tuôn ra những câu chửi thề vô        này, làm gì có sự công bình?
           tội vạ. Bất mãn, chửi thề là cái bệnh chung của          - Nghĩ tức. Nhiều khi muốn đào ngũ.
           anh em. Không cần chữa trị, căn bệnh này cũng            - Cứ đào ngũ đi. Bọn Quân Cảnh ngồi ngáp gió,
           biến mất lúc đứng trước thượng cấp. Vì thế mà kỷ       không có việc gì làm. Nó đang chờ mày đấy. Còn
           luật được duy trì, mệnh lệnh được thi hành một         ở đây, không có mày thì có thằng khác thế vào.
           cách triệt để.                                           Thượng sĩ nhất Sử, nói:
             Trong lúc anh em lo kiểm lại cấp số đạn dược,          - Năng ơi, trước khi hành quân, mày đừng lải
           và sơn mặt ngụy trang, tôi bảo trung sĩ Năng lên       nhải ba cái chuyện đó nữa, được không? Nhìn bộ
           kho tiếp liệu, lãnh khẩu phần cho cả toán.             mặt nhăn như cái bánh bao của mày, tao nản!
             Khi vác khẩu phần về, Năng nói:                        Thằng Sử là toán phó Viễn Thám. Nó ra trường
             - Kèo nài mãi, mới xin dư được một túi mưu           Đồng Đế năm mười chín tuổi. Liều mạng và háu
           sinh.                                                  đá.  Năm  năm  chiến  trường,  chưa  một  lần  bị
             Thằng Nhiêu hỏi:                                     thương. Nó khoe, thầy của nó tu luyện ở Thất Sơn,
             - Để làm gì?                                         chuyên môn uống máu dơi và ăn gan rắn hổ. Ngày
             - Bán cho mấy thằng trực thăng. Cũng được            vẽ bùa trấn ma. Đêm ngậm ngải mà ngủ. Cái nanh
           chầu nhậu linh đình.                                   heo rừng, nó đeo lủng lẳng trước ngực, thầy nó đã
             - Chưa biết còn mạng trở về hay không. Nói           tươm bùa vào rồi. Nó coi cái nanh này là một thứ
           chi đến chuyện nhậu.                                   bùa hộ mạng, bom đạn không thể xâm phạm được
             Năng sừng sộ:                                        nó. Từ tiểu đoàn Biệt Động Quân, nó xin qua Viễn
             - Đù má! Sắp hành quân. Miệng ăn mắm ăn              Thám. Mới đầu, tôi không chịu nhận nó vào làm
           muối, đừng nói bậy nhe.                                toán  phó.  Tôi  chỉ  cần  thằng  nào  dè  dặt  và  cẩn
             - Mày là thằng sợ chết nhất. Mới cưới con vợ         trọng, chứ không cần liều mang và háu đá. Bởi
           ngon  lành.  Sáu  tháng  chưa  về  phép.  Đêm  ngủ     nhiệm vụ của chúng tôi là theo dõi địch tình, và
           mộng tinh. Bỏ vợ nhà lâu quá, hôi ê.                   né tránh tối đa những đụng độ. Nhưng nó nói, ông
             Anh em cười rộ.                                      thầy yên tâm đi, thằng Sử này cũng biết tùy hoàn
             Năng nhìn tôi:                                       cảnh, không phải lúc nào cũng làm ẩu đâu. Tôi
             - Xong chuyến đi này, trung úy đề nghị cho tôi       nhận, và đề nghị  cho nó đi  thụ  huấn một khoá
           về phép?                                               Viễn Thám ở Dục Mỹ. Học xong, nó về với tôi,




                                                                                                               244

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   239   240   241   242   243   244   245   246   247   248   249