Page 247 - index
P. 247

- Tao đưa mục tiêu lên “lưới”. Chồn Đầu Bạc          đợt nổ súng đầu tiên. Nếu tính cái giá hơn thua
           xáp lại gần, quan sát, điều khiển “thiên lôi” làm      bằng xác chết, thì mất một thằng Nhiêu, đổi lại
           việc, và cho biết kết quả. Hết.                        bao nhiêu sinh mạng địch quân trong trận oanh
             Trời đất! Phi pháo dội xuống mục tiêu. Quân          kích vừa qua. Nhưng tình cảm con người, không
           địch như ổ kiến lửa, bị động sẽ bung tràn lan ra       đơn giản như đơn vị đo lường. Chúng tôi buồn
           ngoài. Đại Bàng Già bảo xáp lại gần. Ông tưởng         thảm nhìn nhau. Tự dối lòng, biết đâu thằng Nhiêu
           bọn tôi có thể tàng hình trước con mắt địch quân       vẫn còn thất lạc đâu đó.
           hay sao?                                                 Ngày thứ ba, kể từ khi vào đất Kampu chia.
             Tôi bảo mấy thằng trong toán:                        Không thể xuyên qua đồn điền để về điểm hẹn tại
             - Lệnh là thế. Nhưng tụi mình phải “dọt” khỏi        biên giới Việt Nam. Chúng tôi đi ngược về phía
           chỗ này cho xa.                                        rừng già, tìm bãi bốc trực thăng. Nhưng trực thăng
             Chúng tôi đổi phương giác. Né tránh mục tiêu.        không xuống được. Những con chuồn chuồn vừa
           Chừng mười lăm phút sau, pháo nổ ầm ầm dữ dội.         lảng vảng vào khu vực, đã bị phòng không từ dưới
           Dứt đợt pháo, phản lực cơ bắt đầu gầm thét và thả      đất bắn lên. Đành phải bay về. Địch quyết phong
           bom Napalm, đốt cháy một khu vực đồn điền.             toả  vùng  trời,  để  chận  bắt  cho  được  chúng  tôi.
             Đang di chuyển, tôi nghe tiếng Đại Bàng Già          Liên tiếp hai ngày sau, vẫn thế.
           hỏi, tốt không, có cần điều chỉnh gì không?              Lương thực mang theo đã cạn. Chúng tôi bắt
             Nhìn về phía mục tiêu, tôi nói tốt rồi. Đâu biết     đầu mở túi mưu sinh. Túi này chỉ trang bị đặc biệt
           phi pháo dội có chính xác hay không. Tôi nghĩ, dù      cho Viễn Thám. Những chàng phi công phải mang
           sao cũng phải lo cho mạng sống của bảy thằng           dù khi cất cánh, đề phòng bất trắc. Còn chúng tôi
           chúng tôi trước. Bỗng có tiếng súng AK nổ dòn,         được trang bị túi mưu sinh, phòng khi gặp khó
           bên hông trái đội hình. Tiếp theo, nhiều loạt súng     khăn không trở về đúng thời hạn. Trong túi chứa
           khác nổ ran.                                           đủ thứ lỉnh kỉnh. Thuốc tăng sức, dùng khi có biến
             Trời ơi! Né tránh chỗ đóng quân, lại đâm đầu         phải chạy thoát thân. Chẳng biết đây có phải là thứ
           vào “chốt” tiền đồn của địch. Tôi la lên trong máy:    thuốc chích cho ngựa chạy trường đua hay không.
             - Đụng rồi.                                          Dẫu sao điều này cũng không thực tế. Vì khi gấp
             Và bấm cái nút báo động đỏ. Máy siêu tần số          rút chạy bán mạng, thì giờ đâu mà mở túi mưu
           trang bị đặc biệt cho Viễn Thám, khi bấm nút đỏ,       sinh để lấy thuốc? Thuốc chống buồn ngủ, dùng
           sẽ tự động báo nguy về máy trung tâm bằng những        ban  đêm,  lúc  cần  phải  tỉnh  thức  canh  chừng.
           tiếng “cạp… cạp… cạp…” liên tục, như tiếng vịt         Thuốc muỗi thoa ngoài da. Thuốc lọc nước, có
           kêu hoảng hốt.                                         công hiệu sát trùng rất mạnh. Sáu cái bánh mặn,
             Chúng  tôi  vừa  bắn  trả,  vừa  tạt  về  bên  phải.   theo chỉ dẫn, mỗi ngày chỉ dùng hai cái. Những
           Chạy! Tiếng súng đuổi nà theo sau lưng. Phi pháo       viên thịt bò khô màu nâu, mỗi viên làm ngọt nước
           vẫn hoành hành ngút khói tại mục tiêu chính.           một tô canh. Một chùm lưỡi câu, lớn bé đủ loại.
             Chạy trối chết ra khỏi đồn điền, chúng tôi lủi       Một cuộn dây cước màu xanh nhạt, làm dây câu
           nhanh vào rừng rậm, nơi đã dặn dò điểm tập trung.      cá. Và sau cùng là quyển sách nhỏ, in hình một số
           Kiểm  lại  quân  số.  Không  thấy  thằng  Nhiêu.       cây lá trong rừng, cùng những lời giải thích để
           Những cặp mắt tởn thần mở lớn, chưa hết nỗi kinh       phân biệt loại nào có thể, và không thể ăn.
           hoàng. Địch quân đang truy lùng khắp khu vực.            Có túi mưu sinh, chúng tôi vẫn bị đói. Không
           Tôi liên lạc về trung tâm, báo tổn thất của ta, và     tìm được cây, lá, củ, trái nào giống như trong sách
           ước đoán thiệt hại của địch.                           chỉ dẫn. Có lần, moi được củ khoai, như một loại
             Lệnh của Đại Bàng Già:                               khoai mỡ, ruột màu vàng nhạt. Thằng Năng bảo
             - Tung tích đã bị lộ. Lo dọn bãi đáp. Trực thăng     khoai nần. Muốn ăn phải xắt lát, ngâm nước vài
           bốc về.                                                ngày cho ra hết chất độc, sau đó phơi cho thật khô,
             Trong khi ẩn trốn, chờ thằng Nhiêu, tôi mệt          rồi mới luộc. Nhưng thằng Sử cắn một miếng nếm
           mỏi nằm gối đầu trên chiếc ba lô. Đến chiều vẫn        thử. Nó khẳng quyết đây là một trong những loại
           không thấy tăm hơi. Có thể nó đã gục ngả ngay          khoai mỡ, và muốn lên lửa để nấu.




                                                                                                               247

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   242   243   244   245   246   247   248   249   250   251   252