Page 327 - index
P. 327

quà cho mẹ nó mấy chai dầu xanh. Mẹ nó thích             Ngay lúc đó có tiếng liên-lạc bằng điện-thoại
           dầu xanh lắm. Nó sẽ mua đồ-chơi cho hai đứa em         di-động:
           nữa.                                                     - Báo-cáo anh…tui bắt được con nhỏ này. Nó
             Ngồi  trên  bờ,  con  Sắt  chợt  nghe  tiếng  chân   ẩn trong dãy nhà đang xây. Nó là bọn ăn xin.
           người chạy huỳnh-huỵch mỗi lúc một rõ.                   Hình như tiếng con Sắt, thằng Trẻm nghe đứt
             - Bắt lấy nó. Bắt lấy nó…                            khúc:
             Con Sắt thấy một bóng người lao nhanh phía             - Em…đói… quá. Xin… anh…tha cho… Em
           đằng trước. Có mấy bóng khác đuổi theo.                chừa…Dạ…em xin thề…
             - Phải bắt con này mới được. Nó làm đĩ đó. Tau         - Đừng có thề ẩu. Tau bắt hụt mi mấy lần rồi,
           bắt hụt nó mấy lần rồi.                                bữa ni mới được. Rục xương nghe con.
             Rồi lại có tiếng chân chạy thật nhanh. Con Sắt         Một hồi lâu, thằng Trẻm thấy hoàn-toàn yên-
           hoảng hồn. Lính mã-tà có thể bắt cả nó. Nó xách        tĩnh mới dám bơi vào bờ. Nó mặc lại bộ quần áo
           thùng đồ nghề và quần áo của thằng Trẻm, chạy          cũ, kéo thùng đồ-nghề ra khỏi bụi cây. Con Sắt
           đến chỗ thằng nhỏ đang tắm:                            bạn nó đâu? Nó nghiến răng, tức-tửi:
             - Ê, Trẻm. Mã-tà tới kìa. Đồ của mày nè. Tau           - Răng bọn mã-tà ác rứa nì? Sắt ơi, Sắt ơi…
           chạy cho kịp.                                            Trời tối đen như mực.
             Nói xong, con Sắt quăng vội thùng đồ-nghề và
           quần-áo của thằng Trẻm vào một góc-tối, rồi ù-té       Hà-Việt-Hùng
           chạy.  Thằng  Trẻm  hoảng-hồn.  Nó  suy-tính  rất
           nhanh. Để bộ đồ trên bờ không khác gì “lạy ông,
           tui  ở  bụi  này”.  Nó  lồm-cồm  chạy  lên  bờ,  dấu
           thùng  đồ-nghề  và  bộ  quần-áo  vào  bụi  cây,  rồi
           nhẩy xuống nước. Nó lặn một hơi ra tới con tầu
           nhỏ đang thả neo gần đó, núp phía đuôi lái.
             Lại có tiếng chân chạy trên bờ. Những vệt đèn-
           bấm lóe lên rồi tắt ngấm. Có tiếng người hỏi lớn
           như la-lối:
             - Mô? Nó mô?
             - Tui thấy bóng nó chạy qua đây.
             - Phải bắt cho được mấy đứa này. Nếu không,
           tui ăn ngủ không yên.
             Thằng Trẻm chết cứng dưới nước. Cũng may,
           nó là đứa bơi giỏi. Hồi còn dưới quê, bọn nhóc rất
           phục nó. Bỗng nhiên có tiếng người làm nó nín
           thở.
             - Tui bắt được một đứa đây rồi. Chà, con này
           ngoan-cố dữ hè.
             Có tiếng con gái la khóc:
             - Em lạy các anh. Em thề lần này sẽ bỏ nghề.
           Lạy các anh thương. Đừng đánh em…
             -  Đ…mạ,  mày  ngoan-cố  quá,  không  đánh
           không được.
             Thằng Trẻm nghe thấy tiếng tát tai, tiếng chân
           đá, tiếng huých cùi chỏ, tiếng chửi mắng, xen lẫn
           với tiếng kêu-la, than-khóc.
             - Ui cha, lạy các anh tha cho em.





                                                                                                               327

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   322   323   324   325   326   327   328   329   330   331   332