Page 328 - index
P. 328
Thơ
Hà Việt Hùng
Nằm Mơ Biển Dâu
Nằm đêm nghe sóng trong hồn Lục-Bình theo nước dập-dềnh
ngỡ là biển gọi, đau-dồn xót-xa nỗi-buồn tôi đã lền-khên cả bầy
ngỡ là Em mới đi qua tôi ngồi đếm cụm mây bay
vẫn là chiếc áo bà Ba thơm-lừng. đếm 2,3 đám thấy mây giang-hồ.
khi về, tôi thấy buồn-so
Nỗi-Đau biển dâu, dâu biển ai ngờ hôm nay.
Hãy rót cho ta chung rượu đế Tính Sổ
chiều nay ta cần có tri-âm.
Bốn mươi năm tưởng đau dồn xé Hết ngày, hết tháng, hết năm
ai biết cho ta vẫn sống thầm. đếm từng kỷ-niệm, đêm nằm mà thương.
Sắt-thép quặn-đau, niềm tủi-hổ Câu Kinh
chiều nay ta muốn uống mềm môi.
bao-nhiêu lời-nói, ta chưa nói Câu kinh nhật-tụng theo ta
thôi, sẽ mang theo một kiếp-người. đến trăm ngàn dặm, từ xa-xưa nào
trách đời sao lắm nghiêng-chao
Tuổi-trẻ của ta, đời lợi-dụng để ta ngã đổ, lao-đao một mình.
phí-hoài mái-tóc lúc còn xanh
chiều nay ngơ-ngác bên ly rượu
uống chẳng say, thôi thế cũng đành.
Ta tiếc cho ta thân hèn-nhát
kiếm-cung không giữ nổi sơn-hà.
Xin Em đừng trách ta nông-nỗi
tráng-sĩ vô-danh chút lệ sa.
328
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX