Page 325 - index
P. 325
ngàn. Không nói người ta cũng thừa biết, thành- thùng rác, ở bến xe, bị núm hết. Mã-tà đứng đầy
phố càng lúc càng mất vệ-sinh, mất trật-tự, và đã ở đó.
xảy ra nhiều tệ-nạn. Đĩ-điếm, trộm-cắp, cướp giật, -Mày có thấy đứa nào bị núm không?
giết người, đánh lộn,…ì-xèo suốt ngày đêm. -Thiếu gì. Thằng Dỏn đánh giầy như mày nè.
Để xây-dựng tốt-đẹp một thành-phố theo mô- Chị em con Túp đi xin tiền nè. Có cả ông già Khuy
hình mới, Ủy-ban Nhân-dân lập một đội “Thanh- bán vé-số nữa. Tội-nghiệp, ổng già rồi, chạy đâu
niên xung-kích”, kiên-quyết “khắc-phục khó- nổi. Mã-tà lấy hết vé số của ổng.
khăn” trong “công-cuộc chiến-đấu” với những Con Sắt làm “nghề” ăn xin. Nó nhỏ hơn thằng
người nghèo. Từ đấy trở đi, không ngày nào là Trẻm một tuổi nhưng khôn-lanh hơn nhiều. Nó ra
không có những vụ bố-ráp, có ngày cả chục lần. thành-phố trước thằng Trẻm ít lâu, nên gần như
Chính-quyền còn “khích-lệ”, ai gọi bắt được “đối- những hang cùng ngõ-hẻm nào ở đây nó đều biết.
tượng” nào, người ấy sẽ được thưởng hai trăm Tuy nghèo nhưng con Sắt rất có tình-nghĩa với
ngàn đồng. Thế là mạng sống của người dân bạn-bè. Có cái bánh hay cây kẹo gì nó đều để-
nghèo trở nên cao giá. Khắp mọi nơi được lùng- dành cho thằng Trẻm.
sục kỹ-lưỡng. Người ta chờ được “tưởng- Lúc đó bà Mão gánh hàng-rong vừa chạy tới.
thưởng”, vì được thưởng cũng là một hình-thức Trên đôi quanh gánh của bà còn những trái cóc,
lao-động. Có tay nhờ thế đã trở thành triệu-phú xoài, ổi, chôm-chôm, vân-vân. Ngày nào bà cũng
trong một thời-gian ngắn. gánh hai thúng đầy trái cây ở hai đầu, đi bán lòng-
Người dân nghèo rất sợ bị bắt. Nếu bị bắt, họ vòng khắp thành-phố. Không biết lời lãi được bao
và gia-đình chẳng những chết đói, mà chính bản- nhiêu.
thân họ còn bị mất tự-do. Dù đặt tên là gì, trại -Tổ mẹ nó. Truy-quét hoài. Buôn-bán răng
“tập-trung”, trại “cưu-mang” hay trại “tình chừ? Có khi mô như ri hè?
thương” đều thiếu điều-kiện vệ-sinh, thiếu điều- Con Sắt hỏi bà Mão:
kiện chăm-sóc y-tế, và vì vậy, có rất nhiều bệnh- -Bác thấy mã-tà còn đó không?
tật. Khi bị bắt vào đó, các “trại-viên” phải tuân- Bà Mão lắc đầu;
theo kỷ-luật; làm việc, học-tập, ăn, ngủ, đều theo -Chừ không thấy. Mà bọn đó như ma-quỷ hè.
giờ-giấc. Người nào học-tập “tiến-bộ” mới hy- Chúng nó tới bất-tử lắm. Biết mô tê mà mò.
vọng được trở-về với gia-đình. Gần một tiếng sau, không-khí bắt-bớ mới lắng-
Quê thằng Trẻm ở mãi huyện ngoại-thành. Ở dịu. Không ai hẹn ai, mọi người lại tụ-tập trong
đó chỉ có núi và đất đá, ngoài một chút đồng- một góc-tối sau quán cà-phê Nhịp-Tim. Chỗ này
ruộng cũng chỉ “cầy lên sỏi-đá”. Lấy gì mà ăn? tiện-lợi, bên phải bên trái đều có nhà-hàng, khách
Nó phải lần-mò ra thành-phố để kiếm chác. Mẹ và ăn uống ra vào tấp-nập. Mười lăm phút sau, con
mấy em nó còn ở nhà quê. Sắt kiểm-tra lại “quân-số”. Thiếu ông già Khuy,
Thằng Trẻm đang xốc lại cái quần thì con Sắt thằng Dỏn, chị em con Túp.
chạy tới. Nó thở hổn-hển: Thằng Trẻm nói bằng giọng buồn-buồn:
-Ê, Trẻm. Tại-sao mày không đợi tau chạy -Tội thằng Dỏn. Cuối tháng này nó không có
cùng? tiền gửi về cho cha mẹ nó.
-Lo chạy thấy mụ nội, ở đó mà đợi. Mày trốn Con Sắt bỉu-môi:
ở mô vậy? -Mày không lo mày đi. Mày có đủ tiền gửi về
Con Sắt chỉ tay về phía dãy nhà mới xây: cho mẹ mày không?
-Ở đằng kia. Thằng Trẻm suy-nghĩ một lát, rồi lắc-đầu. Mấy
-Ở đó có an-toàn không? Sao mày không chạy tuần nay mã-tà bố-ráp dữ quá. Có lần tưởng chạy
ra đây? không kịp. Nó đang đánh giầy cho một “ghê” ở
Con Sắt vênh mặt: quán Nhịp-Tim, gần xong thì mã-tà nhào vô. Nó
-An-toàn chứ sao không? Lần nào bị bố-ráp, chỉ kịp quơ thùng đồ-nghề rồi co giò chạy. Không
tau cũng chạy tới đó. Mấy đứa kia chạy ra núp ở kịp lấy tiền. Những lần trước các “ghê” biết mặt
325
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX