Page 326 - index
P. 326

nó, gặp lại trả sau cũng được. Lần này gặp “ghê”       mang dép nhựa, hoặc guốc gỗ, lấy đâu ra giầy để
           lạ. Đành phải bỏ.                                      cho nó đánh?
             Nhịp-Tim là quán cà-phê đặc-biệt, không hẳn            Nó còn nhớ hồi học xong lớp một, má nó biểu
           vì  cà-phê  ngon,  mà  là  quán  này  chỉ  dành  cho   “thôi, học vậy là đủ rồi. Chữ có nuôi nổi cái miệng
           những người đồng giới-tính, nhất là vào những          đâu. Lo mà kiếm tiền.” Thế là nó nghỉ học. Ở dưới
           ngày nghỉ cuối tuần. Quán lập ra với mục-đích          quê nó còn có nhiều người mù chữ. Họ không đọc
           làm  nơi  giải-đáp  thắc-mắc,  cố-vấn,  an-ủi  cho     được  những  khẩu-hiệu  viết  trên  tường.  Có  sao
           những người đồng giới tính. Ngoài ra, quán còn là      đâu.
           điểm hẹn của những người thiếu may-mắn này, là           Một anh thanh-niên gọi nó lại, rồi chỉ đôi giầy.
           nơi  truyền-bá  kiến-thức  phòng-ngừa  bệnh  HIV,      Nó hiểu ngay, ngồi xuống, mở thùng đồ-nghề ra,
           phát bao cao-su miễn phí, là nơi nghe nhạc, và ca      rồi bắt-đầu “thao-tác”.
           hát trong không-khí “thân-mật”.                          Thằng Trẻm thích nhất là đánh giầy cho các
             Đã rất nhiều lần thằng Trẻm nhìn thấy những          anh thanh-niên. Họ ít khi kỳ-kèo “bớt một thêm
           cập “ghê” đứng trong góc-tối phía sau quán cà-         hai”. Nhất là khi họ đi với bồ.
           phê Nhịp-Tim. Những cặp này rù-rì, vuốt-ve, hôn-         Thằng Trẻm không ưa dân Tây ba-lô. Các ông
           hít, thậm-chí làm tình cả với nhau nữa. Hồi mới ở      Tây này rất keo-kiệt. Gần như không bao giờ họ
           quê ra, nhìn thấy cảnh này, nó ớn lắm. Bây giờ         mang giầy. Tứ thời chỉ lẹp-xẹp đôi dép dơ-dáy.
           quen rồi. Nó vẫn nghĩ, mình không làm gì họ, họ        Họ chỉ có trong ba-lô hai hay ba bộ-đồ là nhiều.
           cũng chẳng làm gì mình.                                Không dễ gì ăn được một đồng của các ông Tây
             Bất-chợt con Sắt lên tiếng:                          này.
             -Thôi, tao “đi làm” đây. Từ chiều tới giờ không        Một hôm vào buổi tối, sau khi đánh xong mấy
           đủ bữa cơm tối.                                        đôi giầy, thằng Trẻm ngần-ngừ mãi mới nói với
             Nói  xong,  nó  bỏ  đi  vô  một  tiệm  ăn  gần  đó.   con Sắt:
           Thằng Trẻm thấy cái áo vá chằng vá chịt của con          - Ê Sắt, một tuần rồi tau chưa tắm.
           Sắt mà động lòng. Cái áo vá đến nghìn miếng, chứ         Con Sắt la-hoảng:
           không phải chỉ vài miếng. Nó cũng xách thùng đồ-         - Chu-choa. Thiệt không?
           nghề, rồi bước theo. Vào bên trong nhà hàng, nó          Thằng Trẻm lộ vẻ mắc-cở:
           thấy con Sắt đang đến từng bàn, chìa tay: “Con           - Thiệt. Tau không biết tắm ở mô?
           lạy ông, lạy bà, cho con vài đồng. Từ sáng đến giờ       Con Sắt có vẻ thành-thạo:
           con chưa có gì ăn…Lạy ông, lạy bà…”                      - Ở sông. Gần đây có sông nì.
             Có một bàn khách vừa tính tiền bước ra. Thấy           Thằng Trẻm bối-rối:
           hai tô phở còn nước, con Sắt tiến ngay lại như sợ        - Tau biết rồi, nhưng mà răng thay quần áo? Để
           đứa khác chộp trước, rồi rất “chuyên-nghiệp”, nó       quần áo trên bờ, chúng nó lấy mất.
           nhanh-nhẹn đổ hai tô vào nhau, không rớt ra ngoài        Con Sắt cười ngặt-nghẽo:
           một giọt, bưng lên húp lấy húp để. Cay quá. Ngon         - Cứ thay đại. Ai thấy mô mà sợ rứa? Đi, lần
           quá. Nó chỉ húp ba, bốn hơi là hết nhẵn tô phở.        này tau gác cho. Đừng sợ.
           Chưa thấm-tháp.                                          Hai đứa lần-mò ra phía bờ sông. Con sông chạy
             Thấy  bàn  nào  có  người  mang  giầy  là  thằng     dài theo bề dọc thành-phố, lững-lờ. Con Sắt chỉ
           Trẻm xà tới: “Mời chú…mời bác đánh giầy?” Nó           cho thằng Trẻm tới một chỗ vắng. Lúc này trời tối
           không nhớ mình đã học câu chào mời lịch-sự, lễ-        như bưng. Thằng Trẻm yên-tâm cởi đồ. Con Sắt
           phép đó từ đâu, nhưng chắc hẳn phải tập vài lần.       ngồi trên bờ vừa coi đồ, vừa đợi thằng Trẻm.
           Vì nhà nghèo, nó chỉ được học đến hết lớp một,           Thằng Trẻm nhảy xuống nước. Mát vô-cùng.
           rồi  phải  đi  chăn  trâu  mướn.  Đến  khi  trong  xã   Nó  kỳ-cọ  kỹ-lưỡng  cái  thân-mình  gầy-gò  như
           không ai có trâu để cho nó chăn, nó phải đi làm        cọng bún. Chưa khi nào nó được tắm mát như bữa
           mướn. Đến khi không ai có việc để cho nó làm,          ni. Trời tối đen không một vì sao. Thằng Trẻm vừa
           nó phải bỏ ra thành-phố đánh giầy. Nó đang sợ          tắm vừa nghĩ-ngợi. Mai-mốt “làm ăn” có tiền, nó
           mai  mốt  không  có  ai  mang  giầy,  người  ta  chỉ   sẽ về quê thăm mẹ và các em nó. Nó sẽ mua làm




                                                                                                               326

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   321   322   323   324   325   326   327   328   329   330   331