Page 51 - index
P. 51

xuồng chở nước sạch đi bán cho người dân sống            Trong khi máu đồng bào mình đang chan hòa
           dọc theo bờ sông ở vùng nước mặn. Vì chữ "bán          trên biển Đông, thì đảng cộng sản ở Hà Nội thản
           nước" nghe rất là trái tai, nên họ đổi sang chữ "đổi   nhiên ăn mừng và chúc tụng các đồng chí Trung
           nước".                                                 cộng đã chiếm được Hoàng Sa.
             Đồng  bào  mình  không  ai  chịu  rao  gọi  "bán       Thế nhưng, lịch sử cho thấy là dù cái nghề bán
           nước" !                                                nước của đảng cộng sản có thật tinh xảo, cái tài
             Trong khi đó thì đảng cộng sản tự xem mình là        nghệ bán nước có cao đến đâu chăng nữa, thì cũng
           tối cao, trên cả Tổ quốc. Tham vọng và quyền lợi       bị đồng bào vạch mặt và thẳng tay trừng trị. Kẻ
           cá nhân của các đảng viên cao hơn quyền lợi của        bán nước rồi phải có ngày đền tội một cách nhục
           dân tộc. Đảng còn thì các đảng viên cầm quyền          nhã!
           còn cơ hội để tiếp tục vơ vét tài sản của nhân dân.      Chiếc xuồng chở cái thùng phuy còn đầy nước,
           Chính vì thế, tập đoàn lãnh đạo cộng sản đã dẹp        nặng khẳm,  nằm  lấp lé  mặt  sông. Vinh  ái  ngại
           bỏ lương tri, bất chấp sỉ nhục để cắt đất bán biển     nhìn người đàn ông trọng tuổi, dáng nhỏ gầy vừa
           cho Trung Cộng, hầu được mẫu quốc phương Bắc           giữ thăng bằng cho chiếc xuồng, vừa múc chuyền
           che chở.                                               từng thùng nước lên cho Vinh. Đến tuổi làm ông
             Bây giờ cứ nhắc đến danh xưng "nhà nước" là          ngoại, ông nội, bác Sáu còn vất vả lo tìm từng
           lập tức đồng bào mình liên tưởng ngay đến hai          miếng ăn cho gia đình. Sang nước từ xuồng lên
           chữ "bán nước". Cứ nhắc đến Hoàng Sa, Trường           cho Vinh cạn đến phân nửa thùng phuy thì xuồng
           Sa, thì đồng bào lại không thể quên được cái công      bớt nặng nên nổi cao hơn trên mặt sông, bác Sáu
           hàm mà Phạm Văn Đồng, Hồ Chí Minh và đảng              dễ giữ thăng bằng nên bác múc nước chuyền cho
           cộng  sản  đã  gửi  cho  Trung  Cộng  vào  ngày  14    Vinh nhanh lẹ hơn.
           tháng 9 năm 1958, nội dung công hàm đó là hiến           Thêm một lúc thì hết nước trong phuy, bác Sáu
           dâng các biển đảo cho Trung Cộng. Người Việt           nghỉ  tay,  kéo  khăn  lau  mồ  hôi  trên  mặt,  thăm
           đã không kềm được nỗi uất hận để gọi cái công          chuyện:
           hàm khốn nạn ấy là "công hàm bán nước"!                  - Bửa nay chạy hướng nào đây cậu?
             Nhưng không chỉ có cái công hàm đó. Đảng               Vinh lấy tiền trả tiền cho bác Sáu, giải thích và
           cộng  sản  còn  có  nhiều  hành  động  tiếp  tay  cho   dặn dò thêm:
           Trung Cộng. Chẳng hạn như tấm bản đồ thế giới            - Dạ, máy hư hai ngày rồi bác ơi! Chưa biết
           của bộ Tổng Tham Mưu, hay tấm bản đồ của cục           chừng nào mới chạy được… Bửa nay, tụi cháu
           Đo Đạc và các bản đồ thuộc phủ thủ tướng CSVN          còn đậu đây để sửa máy chắc cần xài nhiều nước.
           cho in ấn, đều có chú thích câu: “Các đảo ở Nam        Trưa trưa, chừng 11 giờ, bác nhớ trở lại cho tụi
           Hải, bao gồm cả quần đảo Nam Sa, tức Trường            cháu "đổi" thêm nước nghen bác?
           Sa, là thuộc lãnh thổ Trung Quốc”.                       - Ừ! thôi mấy anh em ráng sửa cho xong đi.
             Độc hại nhất là họ đã in trong sách giáo khoa        Trưa tui chở nước "lợi" ghe mấy cậu.
           môn địa lý, giảng dạy cho học sinh như sau: “Các         Bác Sáu vui vẻ hứa với Vinh, chống cây dầm
           đảo Tây Sa (tức Hoàng Sa) Nam Sa (tức Trường           vào ghe, đẩy cho xuồng mình tách ra ngoài, rồi
           Sa) cùng đảo Hải Nam và đảo Đài Loan… đã tạo           bơi đi. Dáng lưng còng lom khom bơi xuồng của
           thành một bức trường thành bảo vệ đại lục Trung        bác Sáu xa dần trên giòng sông hiền hòa này.
           Quốc”.                                                   Nước  từ  biển  đang  đổ  vào.  Nước  đầy  sông,
             Năm 1974, khi hải quân Trung Cộng tấn công           giòng sông trãi rộng ra mênh mông, hai bến bờ
           lực  lượng  bảo  vệ  Hoàng  Sa  của  quân  đội  Việt   trông như xa nhau hơn. Từ giòng sông này, không
           Nam Cộng Hòa thì nhà cầm quyền Hà Nội không            còn bao xa là cửa biển. Cửa biển như vòng tay mở
           có một lời phản đối, nếu không muốn nói là còn         rộng đón chào con tàu trở về sau chuyến hải hành.
           đồng thuận với hành vi xâm lấn đó. Ông bà mình         Từ khi miền Nam bị cộng sản cưỡng chiếm, cửa
           hay nói: "Máu chảy ruột mềm". Nhưng nhà cầm            biển là vùng trời nước đầy ước mơ được cơ hội
           quyền Hà Nội đã bị chủ nghĩa cộng sản hủy diệt         vượt thoát để tìm đến đất nước tự do và nơi đây
           lương tri,  không còn chút  tình nghĩa đồng bào.       cũng đã cuộn chôn vào lòng đại dương biết bao




                                                                                                                   51
           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56