Page 147 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 147
nơi này… Vậy mà mãi đến 19 năm sau tôi thân yêu nhiều kỷ niệm để về phương trời vô
mới về cưới nàng năm 2000. Đúng như câu định, không biết bến bờ là đâu? Ngày đầu
người xưa nói: tiên tôi khởi hành với Dì này đến bến xe Miền
”Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô Tây, rồi qua ngõ Bắc Vàm Cống đến Sa
duyên đối diện bất tương hùng”, chí lý phải Đéc. Từ đây đón xe lam đến bến xe Long
không các bạn”? Xuyên, lúc đó xe lam có chạy ngang chợ Nha
Mân, tình cờ tôi ngồi gần một cô gái tuổi vừa
Sau này qua đây, tôi có làm mấy câu thơ tặng trăng tròn, trẻ đẹp, duyên dáng, ngây thơ, da
bà xã của tôi: trắng như trứng gà bóc, lòng rung động đầy
”Đôn Xuân cô giáo đẹ xinh cảm xúc, chợt nhớ đến 2 câu thơ:
Thành đi đến đó lòng tình vấn vương ”Gà nào hay bằng gà Cao Lãnh.
Đôn Xuân cô giáo dễ thương Gái nào bảnh bằng gái Nha Mân”.
Lần đầu Thành gặ tình vương vấn nhiều Tại sao gái Nha Mân nổi tiếng đẹp ở Sa
Xuân Lan cô giáo mỹ miều Đéc? Đó là tích xưa, thời Vua Gia Long bị
Thành xa vẫn nhớ tình yêu nồng nàn Tây Sơn truy đuổi, phải bỏ lại cung phi, mỹ
Xuân Lan cô giáo dịu dàng nữ chạy ra Phú Quốc. Những người con gái
Thành Lan duyên hợ tình vàng trăm năm”. đẹp ở Nha Mân là hậu duệ của cung phi mỹ
nữ của Vua Gia Long. Thì ra là thế!!!
Nhưng cuộc vượt biên ở đây không thành
công, tôi đành trở lại thành phố tiếp tục kiếm
đuờng khác mà “binh”.
Lần thứ hai này, tôi vượt biên hướng về biển
Vũng Tàu, có người dẫn đi, có chỗ ăn, chỗ ở
đàng hoàng. Tôi được biết địa danh ở đây là
Phước Hải thuộc Long Thành, tôi và một số
người vượt biên nằm ở đây chờ một tuần để
được đưa ra ghe nhỏ, rồi chuyển lên tàu lớn
để thẳng tiến ra biển. Nhưng sau đó bị động
ổ, đành phải quay lại thành phố lần
nữa. Thua keo này ta bày keo khác. Không
bao giờ nản chí nam nhi khi mà lòng đã quyết Con gái Nha Mân
ra đi. Cuối cùng, cơ may cũng đã đến với tôi
là vượt biên bằng đường bộ từ Saigon qua Từ bến xe Sa Đéc đi Long Xuyên, chúng tôi
Nam Vang rồi đến biên giới Thái Lan. mua vé, sau đó đã đến Long Xuyên vào buổi
Đây là một cuộc hành trình đầy cam go, gian chiều. Tôi ăn ngủ ở đây là nhà bà con của Dì
khổ, nhiều hiểm nguy, thập tử nhất sinh, này ở gần bến xe. Dì này có 2 cháu trai sống
mạng sống con người như chỉ mành treo ở đây, họ là người Việt gốc Miên sẽ đi chung
chuông. với tôi qua Nam Vang, ở đây sẽ có em gái của
Dì của tôi có quen một Dì sống ở Nam Vang Dì này lo chỗ ăn chỗ ở…
qua làm ăn ở Saigon thời đó, họ bàn bạc với
nhau đưa tôi qua Nam vang rồi có người dẫn Sáng hôm sau, chúng tôi bốn ngưòi đón xe đò
đường đi theo đường buôn qua đến biên giới đi Châu Đốc. Đến Châu Đốc chúng tôi qua
Thái Lan có trại Tỵ Nạn ở đây. phà Châu Giang, rồi đón xe Honda ôm về
Tôi nhớ vào khoảng cuối tháng 10 năm 1981, Hồng Ngự thuộc Tân Châu. Đến xế chiều,
trời se se lạnh, tôi rời xa thành phố Saigon chúng tôi đến Hồng Ngự ở nhà người chủ ghe
145