Page 149 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 149
Đến xế chiều chúng tôi đến thị trấn này có rất Họ kiểm soát rất lỏng lẻo, họ nằm giăng võng
nhiều người đi buôn ở tạm qua đêm tại đong đưa hát nghêu ngao tiếng Miên cho đỡ
đây. Chúng tôi ăn uống, nghỉ ngơi và mỗi buồn… Người đi buôn chỉ cần nạp tiền mãi lộ
người một cái võng qua đêm. là đi qua dễ dàng.
Tôi và người dẫn đường luân phiên đạp xe
Sáng sớm hôm sau, chúng tôi đi qua trạm chở nhau, tới xế chiều chúng tôi đến khu chợ
kiểm soát cuối cùng để đến biên giới Thái buôn bán sầm uất đồ Thái Lan và Miên nằm
Lan theo đường buôn. Người dẫn đường và giữa 2 khu rừng giáp với 2 biên giới Miên và
tôi đi chung một chiếc xe đạp. Thái Lan. Khu chợ này họ gọi là Chùm
Tại trạm kiểm soát này, tôi đã bị bắt vì họ Kako, tôi không hiểu nghĩa là gì? Chúng tôi
phát giác ra tôi là “Duồn”, tức là người Việt ăn uống, nghỉ ngơi ở đây và cũng ngủ qua
Nam. Đây là lính bộ đội của Miên, thời đó đêm tại nơi này, mỗi người một cái võng
gọi là lính của Heng Semring. Tên dẫn đường giống như trước.
đã phải hối lộ nửa chỉ vàng tức 5 phân vàng
và vài trăm tiền Riel của Miên mới cho tôi Sáng sớm hôm sau, 3 đứa tôi và 2 người dẫn
đi… Tôi hết hồn, đổ mồ hôi cha, mồ hôi mẹ, đường lên đường đến trại Tị Nạn gần biên
mồ hôi con… Tôi lúc đó niệm liên tục “Bạch giới Thái Lan. Đường mòn cũng quanh co,
Y Thần Chú”. Linh ứng thay, nhiệm mầu uốn khúc, lên cao xuống thấp, đạp xe đạp mà
thay, tôi đã thoát nạn ngục tù nơi xứ lạ quê toát mồ hôi hột, mệt muốn đứt hơi luôn.
người. Trước đây tôi nghe kể rằng: người Việt
vượt biên qua Miên bị lính bộ đội Miên bắt Tới trưa, chúng tôi 5 người tới trạm kiểm soát
rồi giao cho lính bộ đội VN "xử lý"… tụi nó cuối cùng của lính “Para” tức lính Biệt Kích
sẽ đánh người vượt biên te tua, tả tơi, tàn tật Dù của Tướng Lon-Non, thân Mỹ theo thể
suốt đời vì tội phản quốc, bỏ nước trốn đi. chế Cộng Hòa, chống lại Cộng Sản Miên.
Sau đó họ chở người vượt biên về VN, rồi vô
khám Chí Hòa, coi như tàn đời người trong Đến xế chiều, chúng tôi đã đến trại tị nạn tạm
ngục tù tăm tối. thời, không phải chính thức vì đây là một
Bắt đầu chúng tôi đạp xe đạp, 2 người một bệnh viện dã chiến do lính Miên phe Tự Do
chiếc đi theo con đường các người đi buôn, kiểm soát, tên là bệnh viện Nong
con đường này rất khó đi vì ngoằn ngoèo, lên Samet. Thức ăn, thức uống, thuốc men đếu
dốc xuống dốc, xuyên qua khu rừng rậm rạp do Hồng
dài khoảng 50 km. Đây là đoạn đường rất Thập Tự
nguy hiểm cho người Việt vượt biên vì đây là Quốc Tế
khu vực kiểm soát của lính Pôl Pốt khát cung cấp,
máu. Nếu họ biết người vượt biên là “Duồn”, viết tắt là
tụi nó sẽ bắn chết ngay tại chỗ… còn đàn bà ICRC. Ch
thì chúng hãm hiếp rồi giết chết. úng tôi 3
người liền
Tôi có nghe kể một câu chuyện thương tâm vô bệnh
của Nữ sĩ ngâm thơ Tao Đàn, tên là Hồ Điệp, viện trình
nổi tiếng trước năm 1975. Bà đã mất tích đến diện người Bệnh viện Trại Tỵ Nan Nong Samet
giờ khi đi vượt biên bằng con đường này. Có có thẩm
người nói bà đã bị hãm hiếp và bị giết chết quyền để làm hồ sơ nhập trại, còn 2 người dẫn
bởi lính Pôl Pôt tàn ác dã man… trời không đường thì trở lại Nam Vang để tiếp tục dẫn
dung, đất không tha… người vượt biên khác đi nữa.
147