Page 148 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 148

nghỉ ngơi, ăn uống… Lúc trời chạng vạng tối,     khó     chịu   vô
               chúng tôi theo người chủ ghe xuống chiếc ghe     cùng…vì       bên
               bầu  lớn  ngược  dòng  sông  Mê  Kông  để  tới   dưới nhiều bộ đội
               Nam Vang.                                        Việt  Nam  phối
               Đến  giữa  đêm,  chúng  tôi  đã  đến  trạm  kiểm   hợp  với  bộ  đội
               soát của công an biên phòng đường sông, họ       Miên đi kiểm
               rọi đèn pin xuống lườn ghe rồi nói lớn:          soát  các  toa  xe
               ”Bà con!  Đi buôn may bán đắt nhé!“.             lửa để bắt đồ lậu
               Sau đó, tôi được biết chủ ghe đã chi tiền cho    và người vượt biên.  Tôi nằm trên mui xe lửa
               Công An biên phòng rồi để dễ dàng đi buôn        nóng  đổ  mồ  hôi  hột,  nghe  họ  hát  vang
               và chở người vượt biên qua Nam Vang.             vang:  “Những  đồi  hoa  sim…  ôi  những  đồi
               Sáng sớm hôm sau, chúng tôi đã đến một địa       hoa sim tím…chiều hoang biền biệt…”
               điểm có cái tên thân thương là Cầu Saì Gòn.      Tôi nghe mà rét quá lại hồi hộp nữa…  Nếu
               (Cầu này được xây từ kinh phí thời Việt Nam      tôi  ở  bên  dưới  chắc  tụi  nó  thộp  cổ  tôi  ra
               Cộng Hòa). Từ đây chúng tôi lên bờ đón xe        rồi?!!!  Hú hồn hú vía, may mắn quá…
               lôi  về  ngay  trung  tâm  thành  phố  Nam
               Vang.  Tôi ở nhà người em gái Dì này, có chỗ     Khoảng xế chiều, chúng tôi tới ga “BôSách”,
               ăn chỗ ngủ đàng hoàng.                           xe lửa chạy chậm lại để vào sân ga, hai người
                                                                dẫn  đường  biểu  3  chúng  tôi  chuẩn  bị  nhảy
               Ở đây được vài ngày, có 2 người dẫn đường        xuống khỏi xe lửa vì vào ga giờ này không an
               đến gặp chúng tôi.  Người đen khoảng độ 40       toàn  bởi  có  nhiều  lính  bộ  đội  Miên  kiểm
               tuổi sẽ dẫn đường cho tôi, còn người trắng độ    soát.  Bạn phải biết cách nhảy xuống xe lửa,
               khoảng  30  tuổi  sẽ  dẫn  2  anh  em,  cháu  của   nếu  không  sẽ  bị  lọi  giò...  khỏi  đi  vượt  biên
               người Dì. Họ nói tôi chưa đi được vì mặt còn     luôn.  Hai tay phải khoanh lại, hai chân phải
               trắng  quá,  phải  ở  lại  Nam  Vang  thêm  một   co lại, khi nhảy xuống phải chịu cái bờ vai và
               tuần nữa.                                        lưng  rồi  lộn  mấy  vòng  xuống  bờ  ruộng…
                                                                giống như đóng phim “hình sự” vậy, cướp đồ
               Mỗi ngày, tôi và 2 anh em kia phải ra tắm ở      rồi nhảy xuống khỏi xe lửa…
               bờ  sông  có  bờ  kè  gần  thành  của
               Vua  Shianouk.  Tắm xong phải nằm đưa mặt        Ba đứa tôi nằm ở bờ ruộng, gần chạng vạng
               để  phơi  nắng  rồi  thoa  thuốc  lên  mặt  cho   tối hai người dẫn đường mới ra dẫn chúng tôi
               chóng sạm đen.  Mỗi ngày như mọi ngày, cứ        vô nhà một người dân cho chúng tôi ăn uống,
               tắm  xong  là  phơi  nắng…  nóng  ơi  là         người mà họ đã quen trước.  Sau đó chúng tôi
               nóng!!!  Đúng  là  một  cực  hình  cho  những    ngủ qua đêm ở đây, mỗi người một cái võng
               người vượt biên bằng đường bộ mà có làn da       với một tấm đắp.
               trắng trẻo.
               Tôi ở Nam Vang hơn một tuần, 2 người dẫn         Sáng sớm hôm sau, năm người chúng tôi thức
               đường chấp nhận cho 3 người chúng tôi lên        dậy sớm vô ga xe lửa này để tiếp tục đi đến ga
               đường cùng với 3 chiếc xe đạp ra ga xe lửa       xe lửa Battambang, vì vô ga sớm chưa có lính
               Nam Vang để đi đến Battambang.                   bộ đội kiểm soát chỉ có người soát vé tàu mà
                                                                thôi.  Đến  trưa  thì  chúng  tôi  đến  ga  xe  lửa
               Người  dẫn  đường  của  tôi  không  cho  tôi  ở   Battambang.  Từ đây chúng tôi đón xe đò đi
               trong toa xe lửa mà bắt tôi leo lên mui toa xe   Sisophon, đây là một thị trấn nhỏ, cuối cùng
               lửa,  nằm  gần  mấy  bội  gà  vịt,  mùi  hôi  rình,   của ranh giới Cambochia.





                  146
   143   144   145   146   147   148   149   150   151   152   153