Có những ước mơTháng Tư đó, tháng Tư buồn da diết
Tháng Tư về đầy uất hận, đau thương
Nhớ ngày nào, những ngày tháng thê lương
Tôi lê bước t́m anh trong nước mắt
Trên chuyến tàu đi từ Nam ra Bắc
Dọc đường đi bao nhiêu cảnh điêu tàn
Bao nhiêu những tan hoang và đổ vỡ
Đă hằn dấu trên quê hương xứ sở
Trước mắt tôi, Quảng Trị như c̣n kinh hoàng v́ máu đổ
Như đang c̣n loang trên quốc lộ đau thương
Những nấm mồ xây vội, trắng xóa hai bên đường
Như từng bát cơm úp, trên quan tài người đă khuất
Dân chúng lầm than, áo quần rách mướp
Những đứa trẻ con, chân bước trên đường lủi thủi, lê thê
Đeo trên lưng những túi vải, vá víu trăm bề
Đựng những đồ lượm được, từ sáng sớm tinh mơ, kiếm sống
Trên những băi rác, bến sông, bờ cỏ trống
Và học đường, với chúng, nghe xa lạ, viển vông
Có một cái ǵ như đang đè nặng trong ḷng
Nghe chùng xuống, tái tê từ tâm khảm
Dân tộc ḿnh sao chịu nhiều bi thảm
Xưa có chiến tranh, giờ dưới ách bạo tàn
Dưới gầm trời đầy những tiếng oán than
V́ loài quỷ đó vươn móng ra ḱm kẹp
Những người lính VNCH từng viết nên trang sử đẹp
Đă rơi vào trong cạm bẫy vô lương.
Bị trả thù, bị đầy đọa, một cuộc sống thê lương
Trong ngục tù, mà ngày về không hề biết
Rồi những người dân t́m tự do,
Trong biển cả, làm mồi cho thần chết
Bỏ lại gia đ́nh, xứ sở, quê hương
Những người con gái Việt Nam, hiền dịu, dễ thương
Đời khốn khổ, làm món hàng rao bán
Khắp nước vang lên tiếng kêu ai oán
Dân mất nhà, mất đất, mất con
Khốn nạn hơn, Cộng bán cả nước non
Dâng Tàu phỉ biển, sông và đất
Nhưng người Việt Nam, ṇi giống anh hùng, tinh thần bất khuất
Sẽ có ngày vùng dậy đập Công nô
Đuổi chúng đi quét cho hết lũ côn đồ
Để lấy lại giang sơn tổ quốc
Đập cho nát lũ buôn dân, bán nước
Bọn cầm đầu, bỉ ổi, dă man,
Mà trong tim chúng chỉ biết tham lam
Bọn thối tha mà toàn dân đều ghét
Tội ác chúng lịch sử Việt Nam sẽ viết
Diệt Cộng rồi, nước Việt lại vinh quang
Cờ Vàng tung bay rực rỡ, huy hoàng
Trên thế giới và trong ḷng dân tộc
Những đói khổ, những đau thương sẽ hoàn toàn biến mất
Đàn trẻ thơ đều cắp sách đến trường
V́ toàn dân xây dựng lại quê hương
Một quê hương Việt Nam
Tự Do, Công B́nh và Bác Ái.
Tường Thúy
Tucson, Az, 2013
Chùm thơ 4 câu
Tưởng niệm Chiến sĩ
QLVNCH
Thật t́nh
Thằng Cu Tí mất gốc
50 năm ngậm ngùi
Ḍng nước mắt của mẹ
Tâm vẫn chưa yên
Nỗi buồn nhớ nhau
Nhỏ về
Thanh Sơn thương
nhớ
Giáng Sinh hoài
niệm
Xuân rỉ máu
Những bài thơ về mưa
Rứt ray tận hồn
Tạ ơn anh
Bản trường ca thứ 7
Tiễn em rời K18
Vá mảnh Giang Sơn
Vui buồn
Gởi hết về cho...
Thư gửi lú
Người lính vẫn c̣n đây
Làm sao?
Lời tử sĩ
Tôi không biết...
Chữ rớt từ tâm
Chùm thơ "T́nh đă chết"
Khen đáp trả
Nước mất, về đâu
Nỗi buồn chim sáo
Thật tươi sắc hồng
Mùi hương tím
Gậy ông đập lưng ông
Ngày măn khóa
Đành hẹn nha em
Vườn cau quê
mẹ - Phong Điền
Thơ biển
Một đêm sông
Tâm sự một đảng viên
Bông điên điển
T́m người đang nhớ
Được tin bạn chết
Đợi
Chuyện ở VN
Nhớ Tây Đô
Oan hồn báo mộng
Những điều
sỉ nhục và căm giận
Bước lạ t́m về
Nguyễn Phương Uyên
Thuận gịng cứ
sang...
Giả "Ái Quốc" "Tất Thành" Bại
Hoại
Chén cơm chan máu
Nỗi khổ quê hương
Nhắc lại lời nguyền
Vần thơ lục bát
Tiếc anh, tổ
quốc ngậm ngùi
Thông điệp của thế
kỷ 21
Nhớ trường xưa
Em ngồi em nhớ
Thơ - Nguyễn Tấn Danh
Lời trước nghĩa
trang Quân Đội
Tháng 9 nhớ
mùa nước nổi
Nắng úa bước đời
Việt ơi!
Bản trường ca 17
Bản trường ca 24
H́nh ành một Anh Thư
Trực diện vụ xử
Uyên & Kha
Tính sổ
T́nh đă bay xa
Nhớ thương U-Minh
Thư gửi
những người bạn trẻ
Độc ẩm
Thơ Á Nghi - Bùa yêu
Nhớ và thương
T́nh nước t́nh
người
Viết cho em thơ
Đảng cướp
Giá trị ǵ?
Ư Nga - Ai sẽ cứ dân ta?
Đoá sen Phương Uyên
Đâu phải là mơ
Say khói thuốc
Chân dung chiến hữu
Chùm thơ "Hồn theo
bóng trăng trôi"
Niềm vui vẫn c̣n
Buồn xưa mơ ước
Nỗi ḷng người ly xứ
Tiếng gọi núi sông
Khóc sớm bạn hiền
Bài ca cho Bạt Mạng
Nh́n bè bạn
Cờ xưa vẫn đẹp
Tôi yêu nước Mỹ
T́nh xưa... em bé
Tăng sâm giết người
Nỗi buồn chim sáo
Nh́n Bằng Lăng mà nhớ...
Bài thơ cho những búp măng
xanh
Một lời cầu
cho quê hương
Sàig̣n em yêu ơi!
Một thoáng ngậm
ngùi
Ḥa nhịp
Ngày Quân Lực 19/6
Chiêu niệm Anh Hùng!
Con có c̣n thương Ba?
Thương
Em vững ḷng tin
Vinh danh ngày Quân
Lực
Đảng đểu
Gửi người
tuyệt thực trong tù
Tưởng nhớ ngày QL 19/6
Mưa hạ nhục
Chẳng thể nào
Chữ rớt t́nh vương
Hè viễn xứ
Tâm sự người Thương Binh
Hăy góp tay làm lịch sử
Xin hỏi em là ai?
Má ửng hồng
Phù Đổng đă vươn
ḿnh
Người "may áo quan"
Ơi đồng bào Việt Quốc
!!!
Phương Uyên ơi ! Em
là bồ câu trắng
Hai bản án
H́nh ảnh khó phai
Chợt nhớ Pleiku
Viết cho em
Hỏi người có
phải yêu tôi?
Đồi cả
thiên thu tiếng mẹ cười
Ư t́nh thương nhớ
Có ai về Việt Nam
Đôi nạng gỗ
Bờ sông vẫn gió
Lời cho thằng
bạn đă chết
Nhắc nhớ mà chi
Nhớ ngày tháng cũ
Mẹ tôi
Sài Gòn trong
mắt biếc
Nhớ ngày Quân Lực
Bài thơ c̣n dang dở
Sao anh
không về thăm Giá Rai
Tưởng nhớ
Chuyện t́nh buồn
Có những ước mơ
Tấm ảnh ngày xưa
Đời măi điêu linh
Với người một
thuở….Cư-An
Mày bảo tao quên sao?
30 tháng 4: Ngày Quốc Hận
Tạm biệt Việt Nam...
Bi trường ca thế kỷ
Khi về ngang đồn cũ
Em ơi! Thành phố lại mưa
Mơ ước t́nh quê
Chiếc xuồng quê
hương
Lưu Vong Hành
và Đông Hải Hành
Lệ đá
Ta lính miền Nam
Chuyện buồn tháng 4
Thiên thần mũ Đỏ
Một quăng đời
Những vần thơ tháng 4...
Không quên lời hẹn
Góa phụ buồn
Hăy trả ta
Trả lại
Đi ṿng qua biển
nhớ tháng Tư
Nỗi buồn tháng Tư
Đạo đức khó t́m
Chiếc áo bà ba
Tháng 4, năm 1975
Mai tôi
chết cờ vàng xin đừng phủ
Tự do lên tiếng
Ngọt ngào tương ngộ
Ngủ đi con
Ngẫm thế sự
Khó tṛn ư thơ
Nhớ nhung nhau!
Khóc đồng môn
Phan Dương
Rối xanh màu cỏ
Thành phố thủy tinh
anh tan vỡ
Thơ Nguyễn Đắc Kiên
Bởi v́ tôi khao khát Tự do
T́nh Huế trong tôi
Xa quê hương nhớ
Mẹ hiền
Bạn tôi đó !
Vết của thời gian
Thơ viết ngày hăm
chín
Đảng phải chết
Nh́n mưa thấy nhớ
Mời em thăm lại
quê xưa
Ngày đó
Xuân nào tôi đưa em về
Măm cơm
Tết cung kính mời
Sao là tống biệt
Trường
Sơn Xuân quạnh đồn biên trấn
Xuân... Viết
cho chàng
Nỗi đau tết Mậu
Thân chưa có phút nào nguôi!
Viết trong ngày giỗ mẹ
Thơ Xuân của
Dương Thượng Trúc
Viết ngày đầu năm
C̣n đâu nữa quê hương ơi!
Chùm thơ xuân Quư Tỵ
Bài thơ cuối năm
Xuân Qy Tỵ
Từ băi tập về
Ư gửi bạn xưa
Ngụy ơi, em sợ một bóng ma
Hải chiến Hoàng Sa
Lời
thương từ bà quả phụ Ngụy Văn Thà
Nhớ chuyện đổi dời