Thơ Á Nghi - Bùa yêuTHI: THẢ TỨ. ANH ƠI! THƯ THẢ TÍ!
Em viết lách mà anh hoài vách liếc
Dằn lọ tương, chén mắm, nắm tượng… Lo?
Nấu nồi cơm, than: “Độ lượng thật to!”
Mắt cú vọ: “Bữa cơm cho có vụ!”
Bao thi tứ đang êm ru thi ngữ
Em nhân từ tự xử như tần phi
Điều chi anh đă muốn, phải chiều đi
Ngày vô vị nếu chọc anh ầm ĩ!
Học hậu hỹ, buồn làm chi tâm trí!
Thà cớ ǵ năn nỉ? Th́ cớ: già!
Chưa muốn già, ta cứ để nhẩn nha
Thơ bí ẩn, há phiền hà bẩn ư.
Thi: thả tứ, anh ơi thư thả tí!
Chớ gắt, khi tứ thi thả. Khắc ghi!
Chút nể v́, ti tí tị từ bi
Nhờ chút tí! Đừng lầm lỳ chi nữa.
Thơ rộn ră, sao phiền hà, ồn ă?
Cơm, canh ḱa! Thịt, cá đă thơm lừng
Cũng mừng cho bao rau cỏ mừng chung
Gừng, ớt, sả bên nơn nà mặn, ngọt!
Á Nghi.
Canada, 16-8-2013.
*Cho có vụ = cho qua chuyện.
*Những chữ in đậm: nói lái.
EM À! TRĂNG MẬT ĐÓ NHA!
Bữa tê dạo biển ngắm hoa,
Bữa ni lên tháp Po Na Ga khấn Bà*
Phú Yên dừng, ghé sông Ba
Gọi thăm viếng Mẹ, phiền hà chi em?
Bữa kia đám cưới rối rem,
Bữa ḱa vất vả, đă thèm rong chơi.
Bởi em quấn Mẹ không rời
Theo đuôi, bộ tính hết đời không anh?
Trăng treo lơ lửng đợi ḿnh
Một tuần ngọt mật hữu t́nh kể chi
Thương anh? Phu xướng, phụ tùy!
Nề chi bữa kỉa? Quên đi bữa ḱa!
Á Nghi.
Calgary, 14-8-2013.
*Tháp Bà Ponaga ở Nha Trang
*Sông Ba ở Phú Yên
HƠN EM CHỈ MỘT MÀ THÔI!
Anh hỏi: -Em bao nhiêu tuổi?
Năm nào cũng bảo: -Hai mươi!
Năm nào cũng nhoẻn ḿệng cười
À ra yêu thương đang tới!
À ra chữ T́nh diệu vợi!
Hèn chi mà em xinh tươi!
Hèn chi mà anh trẻ người!
Năm nào cũng quen tuổi mới:
-Hơn em chỉ một mà thôi!
Á Nghi, 9-5-2012.
GIÂY PHÚT NỒNG ẤM.
Đêm, quay ngược ḍng thời gian mới cưới
Tuổi năm mươi, ḿnh lên núi hưởng trăng
Đêm lang thang, anh tặng nụ hôn càn
Trăng sao sáng vô ngần, em chúm chím.
Á Nghi, 14-8-2013.
TUNG CHÀI TRÊN SÓNG NƯỚC
Sưởi ḷng, đốt củi làm thơ
Ỡm ờ hé nở, vẩn vơ hương hồng
Tranh công, có nụ hôn nồng
Của ngày kỷ niệm vợ chồng, ấm ơi!
Á Nghi, 30-9-2012.
TRÀNG AN, NINH B̀NH NĂN NỈ.
Mạ vàng, nạm bạc làm chi
Khi em giận giỗi lầm lỳ với anh
Không cho hiểu rơ ngọn ngành
Phen này thọ… tử, cực h́nh với em
Cùng trời, cuối đất màn đêm
Khi em ủ dột, lệ lem mắt huyền
Phân minh luật pháp, vạn niên:
Tử tội có án, mới yên pháp trường!
Cho anh vạt nắng tan sương
Kẽo không mờ mịt biết đường nào đi?
Xinh như rứa, đẹp như ri
Mà không… biết “nói”? Chí nguy! Cô nàng!
Cần chi nạm bạc, mạ vàng!
Á Nghi, 7.1.2010.
MỘT VỐN BỐN LĂI
Thương anh, vẫn nói: "Thương hoài!"
Sao anh lại ghét? Ra oai làm ǵ?
Ghét em, buôn bán lời chi?
Lỗ khi bếp: tỏi, hành phi thơm lừng.
Thèm ăn chung, lại ngại ngùng
Bàn ăn hấp dẫn lạ lùng! Ơi Cưng!
Thịt kho tiêu hay mắm chưng?
Đổi thương thành ghét, em bưng cho nè!
Canh chua: cá, khóm nấu me
Tuy chua nhưng… ngọt, ớt khoe, tiêu cười
Chén cơm thơm hạt trắng tươi
Khoe răng, em nhỏ nhẹ: -Mời anh thương!
Á Nghi, 1-11-2011.
MĂI CHẢ NÊN LỜI.
Chân run, tim đập, toát mồ hôi,
Tôi cứ nực cười tôi quá thôi!
Em hỡi! Em ơi! Trời chưa tối
Em đừng nh́n nữa kẻo tội tôi!
Gặp em, sao hết đứng lại ngồi?
Chi chí nam… nhi ấm ớ rồi!
Cơ hội ngh́n năm sao bối rối?
Lạ chi đầu gối cũng… kêu trời!
Á Nghi, 24-9-2011
NGƯỜI…TA.
-Nói nho nhỏ, thầm th́ thôi anh nhé
Đừng la to thiên hạ lại cười cho
Chỉ nhịp ḷng rực rỡ ḥa nhịp thơ
Che kín đáo những dày mưa, thưa gió*
Không dầu béo, họ rán hành ra mỡ
Ba Má hay này…kia… nọ… lắm đ̣n
Rồi ồn ào, rộn cḥm xóm, bà con
Mây ḍm ngó, núi c̣n tai anh ạ!
*
-Sao anh hỏi điều chi em cũng: -Dạ!
Mà chỉ riêng một câu hỏi: Có thương?
Em lại lo những khuôn sáo tầm thường
Không độ lượng? Để ḷng anh canh cánh?
Người ta hỏi mà tại sao né tránh?
Áo mong manh, mân mê măi sao đành?
Anh chờ lâu, dám nón cũng …tưa vành!
Dung, ngôn, hạnh: Người Ta nào đâu thiếu!
-Anh ong bướm th́ làm sao em hiểu?
Không cau trầu đem dạm… hỏi người ta?
Kia kỉa ḱa… anh khệnh khạng, khề khà
Người Ta thế, người ta này đâu dám.
Á Nghi.
Tục ngữ: “Dày che mưa, thưa che gió”
RỦ EM ĐI CHƠI.
Đợi em sấy tóc, chải đầu
Chọn trăm bộ áo, “tô màu”, lăng xăng
Nên anh chẳng nói chẳng rằng
Ngủ ngon một giấc! Đón trăng, em chờ
*
Lần sau mộc mạc đơn sơ
Đi chơi: em rủ khuya lơ ra đường
Chọn rừng, thêm cả mù sương
Để anh chỉ thấy dễ thương cô nàng.
Á Nghi, 081112
ƯỚC… MƯA.
Tặng tuổi hai mươi.
Tối ngày mơ ước: Trời mưa!
Hôm nào em… khóc cho… chừa mộng mơ
Người ta ướt sủng bài thơ
Trời c̣n chưa nắng đủ giờ hong khô.
Núp mưa rồi giả… dại khờ,
Cầm dù, cầm áo, giả vờ cầm… tay
Cầm ǵ mà tim… ô hay!
Đập sao loạn nhịp! Nóng vầy… má em!
Á Nghi, 4.8.2008.
BÙA YÊU 2
Gặp anh lần nào cũng… run
Ăn… chân-gà-nuốt-dây-thun chắc là?
Tay chân chi cũng… thật thà
Để cho họ thấy… nhát… hoa, gió lùa
Tại sao không dám nói đùa?
Phá cho mắc cở… Miếng Bùa T́nh Yêu?
Á Nghi.
Saigon, 1977.
TỘI NGHIỆP!
-Mỗi ngày cứ… nhớ… Người Dưng
Phải chi ruột thịt cũng… mừng. Tội ghê!
Nhớ Người, khó chịu quá nè!
Thuốc chi mua uống cho … kề cận bên?
*
-“Thuốc đắng dă tật”, sẽ… quên
Thuốc T́nh vị ngọt, em nên uống hoài?
C̣n yêu, khó chịu c̣n… dài
Trường sinh bất tử đời này: Thuốc Yêu!
Á Nghi và Chàng @8.7.2008.
KHIÊM… NHƯỜNG.
Người ta từ đâu mà đông?
T́m hoài chẳng thấy một Ông cho… Bà.
Người ta sao nhiều vậy cà?
T́m hoài chửa thấy một Gà cho… Công.
Viết hoa rồi, anh thấy không?
Dễ thương như thế, vừa ḷng hay chưa?
Á Nghi, 4.8.2008.
TỘI T̀NH.
Tôi nh́n trộm, cuối cùng em cũng thấy
Áo giáp dài, ai lỡ dại nh́n… lâu
Tôi quơ quào, khờ khạo phút sơ giao
Em quyến rủ ngọt ngào! Ôi điên đảo!
Em táo bạo câu làm quen ngỗ ngáo
Tôi khẻ chào, (sĩ diện hăo) lặng thinh
Chèn đét ơi! Tôi quả thật tội… t́nh,
Ba… bốn… bữa, em tự nhiên biến mất.
Ấm ớ thật! Tôi... xưa như trái đất!
Học hành ǵ mà quả thật ngu… si
T́nh chưa… si, không hiểu ư được ǵ
Em tự ái, cho Kiêu Kỳ toại ư!
Đêm suy nghĩ: trái đất tṛn không nhỉ?
Không lẽ em lang thang quỹ đạo nào?
Tại sao em không thêm một tiếng “Chào!”
Cho tôi bắt kịp loài hoa dị thảo?
Á Nghi, 20-4-2012.
LUYỆN VƠ.
Em thánh thiện, em ‘’ Đông Hà’’ ngái ngủ
Anh… ‘’Hà Đông” nên… sư tử vô cùng!
Biết làm sao khi lửa giận phừng phừng
Em độ lượng, anh gầm gừ chân tướng?
Em chịu đựng, ôm âm thầm nghiệp chướng
Gái ‘’Đông Hà’’ thương chi kẻ ‘’Hà Đông’’?
Chọn làm chi trai chốn ấy làm chồng?
Th́ thôi thế, luyện vơ…gồng êm ả!
Á Nghi, 13-10-2010.
DUYÊN THẮM CHỈ HỒNG
Keo sơn t́nh măi mượt-mà
Ḥa minh Loan Phụng đậm-đà mối duyên
Đóa hoa Hạnh-Phúc trinh nguyên
Gừng cay, muối mặn… Buồn phiền sớm quên!
Thiệp hồng đă ghép chung tên,
Biển Đông Tát Cạn để nên thiên-đàng.
Trăm năm vẹn nghĩa Đá Vàng;
Duyên như Cầm Sắt, t́nh càng đẹp đôi.
Tơ Hồng Nguyệt Lăo xe rồi
Phượng Loan vui-vẻ suốt đời bên nhau.
T́nh càng mặn nghĩa Trầu Cau,
Duyên càng nồng thắm đẹp màu Uyên-Ương.
Sắt cầm hảo hiệp chung đường
Vợ chồng tương kính, nhịn nhường như tân.
Chúc cho, xa mấy cũng gần,
Gia-đ́nh hai họ t́nh thân êm-đềm.
*
Vợ chồng chung một trái tim,
Trăm năm ḥa-thuận, ấm êm một nhà.
Á Nghi, 23.8.2005.
CHỈ TOÀN CÂU HỎI.
Nghe đi! Tiếng họ căi nhau
Chỉ toàn câu hỏi. Ồn ào!
Chẳng ai trả lời ai hết
Càng căi càng… động thớt dao.
Á Nghi, 21.4.2007.
TRÙNG TRÙNG VÔ TẬN.
Cơn đau đă chẳng hẹn giờ
Bước em xiêu vẹo trên bờ sóng say?
Trùng trùng, điệp điệp chữ hay
Cánh thơ không đậu. Cứ bay, bay hoài!
Bệnh đêm vờn với bệnh ngày
Hữu sinh bất... tử ai thay được nào?
Phiền em mới nửa đời vào
Cơi ra chưa muốn! Ngọt ngào nhân sinh
Phiền anh, yêu em thật t́nh
Bao năm thêm nữa? Bất b́nh nỗi đau?
Em nằm đây, nghĩ về nhau
Giường say cơn sóng, thơ trào mực yêu.
Á Nghi, 13.2.2003.
NẾU MỘT MAI.
Anh à! Mai mốt em…đi
Cơi dương anh ở, làm chi qua ngày?
Không em, ai sẽ được thay?
Giờ ăn, giấc ngủ, ai lay sóng t́nh?
Không em, chẳng c̣n chuyện… ḿnh
Anh đem ai thế chuyện t́nh của em?
Á Nghi, 30.3.2003.
Chùm thơ 4 câu
Tưởng niệm Chiến sĩ
QLVNCH
Thật t́nh
Thằng Cu Tí mất gốc
50 năm ngậm ngùi
Ḍng nước mắt của mẹ
Tâm vẫn chưa yên
Nỗi buồn nhớ nhau
Nhỏ về
Thanh Sơn thương
nhớ
Giáng Sinh hoài
niệm
Xuân rỉ máu
Những bài thơ về mưa
Rứt ray tận hồn
Tạ ơn anh
Bản trường ca thứ 7
Tiễn em rời K18
Vá mảnh Giang Sơn
Vui buồn
Gởi hết về cho...
Thư gửi lú
Người lính vẫn c̣n đây
Làm sao?
Lời tử sĩ
Tôi không biết...
Chữ rớt từ tâm
Chùm thơ "T́nh đă chết"
Khen đáp trả
Nước mất, về đâu
Nỗi buồn chim sáo
Thật tươi sắc hồng
Mùi hương tím
Gậy ông đập lưng ông
Ngày măn khóa
Đành hẹn nha em
Vườn cau quê
mẹ - Phong Điền
Thơ biển
Một đêm sông
Tâm sự một đảng viên
Bông điên điển
T́m người đang nhớ
Được tin bạn chết
Đợi
Chuyện ở VN
Nhớ Tây Đô
Oan hồn báo mộng
Những điều
sỉ nhục và căm giận
Bước lạ t́m về
Nguyễn Phương Uyên
Thuận gịng cứ
sang...
Giả "Ái Quốc" "Tất Thành" Bại
Hoại
Chén cơm chan máu
Nỗi khổ quê hương
Nhắc lại lời nguyền
Vần thơ lục bát
Tiếc anh, tổ
quốc ngậm ngùi
Thông điệp của thế
kỷ 21
Nhớ trường xưa
Em ngồi em nhớ
Thơ - Nguyễn Tấn Danh
Lời trước nghĩa
trang Quân Đội
Tháng 9 nhớ
mùa nước nổi
Nắng úa bước đời
Việt ơi!
Bản trường ca 17
Bản trường ca 24
H́nh ành một Anh Thư
Trực diện vụ xử
Uyên & Kha
Tính sổ
T́nh đă bay xa
Nhớ thương U-Minh
Thư gửi
những người bạn trẻ
Độc ẩm
Thơ Á Nghi - Bùa yêu
Nhớ và thương
T́nh nước t́nh
người
Viết cho em thơ
Đảng cướp
Giá trị ǵ?
Ư Nga - Ai sẽ cứ dân ta?
Đoá sen Phương Uyên
Đâu phải là mơ
Say khói thuốc
Chân dung chiến hữu
Chùm thơ "Hồn theo
bóng trăng trôi"
Niềm vui vẫn c̣n
Buồn xưa mơ ước
Nỗi ḷng người ly xứ
Tiếng gọi núi sông
Khóc sớm bạn hiền
Bài ca cho Bạt Mạng
Nh́n bè bạn
Cờ xưa vẫn đẹp
Tôi yêu nước Mỹ
T́nh xưa... em bé
Tăng sâm giết người
Nỗi buồn chim sáo
Nh́n Bằng Lăng mà nhớ...
Bài thơ cho những búp măng
xanh
Một lời cầu
cho quê hương
Sàig̣n em yêu ơi!
Một thoáng ngậm
ngùi
Ḥa nhịp
Ngày Quân Lực 19/6
Chiêu niệm Anh Hùng!
Con có c̣n thương Ba?
Thương
Em vững ḷng tin
Vinh danh ngày Quân
Lực
Đảng đểu
Gửi người
tuyệt thực trong tù
Tưởng nhớ ngày QL 19/6
Mưa hạ nhục
Chẳng thể nào
Chữ rớt t́nh vương
Hè viễn xứ
Tâm sự người Thương Binh
Hăy góp tay làm lịch sử
Xin hỏi em là ai?
Má ửng hồng
Phù Đổng đă vươn
ḿnh
Người "may áo quan"
Ơi đồng bào Việt Quốc
!!!
Phương Uyên ơi ! Em
là bồ câu trắng
Hai bản án
H́nh ảnh khó phai
Chợt nhớ Pleiku
Viết cho em
Hỏi người có
phải yêu tôi?
Đồi cả
thiên thu tiếng mẹ cười
Ư t́nh thương nhớ
Có ai về Việt Nam
Đôi nạng gỗ
Bờ sông vẫn gió
Lời cho thằng
bạn đă chết
Nhắc nhớ mà chi
Nhớ ngày tháng cũ
Mẹ tôi
Sài Gòn trong
mắt biếc
Nhớ ngày Quân Lực
Bài thơ c̣n dang dở
Sao anh
không về thăm Giá Rai
Tưởng nhớ
Chuyện t́nh buồn
Có những ước mơ
Tấm ảnh ngày xưa
Đời măi điêu linh
Với người một
thuở….Cư-An
Mày bảo tao quên sao?
30 tháng 4: Ngày Quốc Hận
Tạm biệt Việt Nam...
Bi trường ca thế kỷ
Khi về ngang đồn cũ
Em ơi! Thành phố lại mưa
Mơ ước t́nh quê
Chiếc xuồng quê
hương
Lưu Vong Hành
và Đông Hải Hành
Lệ đá
Ta lính miền Nam
Chuyện buồn tháng 4
Thiên thần mũ Đỏ
Một quăng đời
Những vần thơ tháng 4...
Không quên lời hẹn
Góa phụ buồn
Hăy trả ta
Trả lại
Đi ṿng qua biển
nhớ tháng Tư
Nỗi buồn tháng Tư
Đạo đức khó t́m
Chiếc áo bà ba
Tháng 4, năm 1975
Mai tôi
chết cờ vàng xin đừng phủ
Tự do lên tiếng
Ngọt ngào tương ngộ
Ngủ đi con
Ngẫm thế sự
Khó tṛn ư thơ
Nhớ nhung nhau!
Khóc đồng môn
Phan Dương
Rối xanh màu cỏ
Thành phố thủy tinh
anh tan vỡ
Thơ Nguyễn Đắc Kiên
Bởi v́ tôi khao khát Tự do
T́nh Huế trong tôi
Xa quê hương nhớ
Mẹ hiền
Bạn tôi đó !
Vết của thời gian
Thơ viết ngày hăm
chín
Đảng phải chết
Nh́n mưa thấy nhớ
Mời em thăm lại
quê xưa
Ngày đó
Xuân nào tôi đưa em về
Măm cơm
Tết cung kính mời
Sao là tống biệt
Trường
Sơn Xuân quạnh đồn biên trấn
Xuân... Viết
cho chàng
Nỗi đau tết Mậu
Thân chưa có phút nào nguôi!
Viết trong ngày giỗ mẹ
Thơ Xuân của
Dương Thượng Trúc
Viết ngày đầu năm
C̣n đâu nữa quê hương ơi!
Chùm thơ xuân Quư Tỵ
Bài thơ cuối năm
Xuân Qy Tỵ
Từ băi tập về
Ư gửi bạn xưa
Ngụy ơi, em sợ một bóng ma
Hải chiến Hoàng Sa
Lời
thương từ bà quả phụ Ngụy Văn Thà
Nhớ chuyện đổi dời