Đôi Dòng Tâm Sự Với Phương Uyên

Chưa Điên Mới Lạ

Thơ tặng Bùi Thị Minh Hằng

Đàn dã thú chưa điên mới lạ?
Hồ Chí Minh nhồi sọ tâm thần
Kìa bầy quản giáo dã man
Thanh Hà cơ sở chó săn bạo tàn

Hỡi tất cả con dân đất Việt
Giang sơn này thảm thiết bi ai
Luật rừng chỉ thị độc tài
Nhuốc nhơ nghị quyết canh dài lệ rơi!

Hãy đứng dậy làm người ngay thẳng
Quá nửa đời cay đắng ngậm ngùi
Oan hồn tức tửi sụt sùi
Nắm xương hài cốt chôn vùi tìm đâu...?

Vì nhân phẩm sơn hà tranh đấu
Chống công an sa đọa lương tâm
Ngàn đời tiên tổ Việt Nam
Trường tồn như ánh trăng rằm sáng soi

Dù có phải đầu rơi máu chảy
Não tim ta đốt cháy thành tro
Quyết tâm gìn giữ cơ đồ
Phá tan đại Hán mưu mô nội thù

Vì chính nghĩa ngục tù khổ hạnh
Ngẩng cao đầu kiêu hãnh làm người
Mỉa mai điên loạn tiếng cười
Khinh bầy dê chó đười ươi côn đồ!

Cảm tác theo ý tưởng của Bùi Thị Minh Hằng: Điên Trong Cơ Sở Thanh Hà
Tác giả: Lu Hà
Ngày 25/9/2013
Bài đăng: Nguyễn Phương Thảo!


Đôi Dòng Tâm Sự Với Phương Uyên

Thảo đã khóc khi Uyên dùng máu
Viết những dòng đau tự tim gan
Xé lòng nát ruột nhân dân
Chống quân xâm lược dã man bạo tàn

Bầy dã thú giả nhân giả nghĩa
Vì miếng ăn sa đọa lương tâm
Núi non sông nước Việt Nam
Hiến dâng ngoại quốc mưu thâm già Hồ

Lũ chúng nó côn đồ phản quốc
Bắt giam Uyên truy bức nhục hình
Kỷ nguyên bừng sáng bình minh
Làm sao che nổi hành tinh nhân quyền

Cả thế giới ưu phiền thổn thức
Dáng thanh tao đứng trước quan tòa
Tinh khôi áo trắng nhạt nhòa
Hồn thiêng sông núi chan hòa nắng mưa

Tóc xanh ngắt trăng chưa đầy tháng
Bởi vì sao cay đắng ngậm ngùi
Lạc Hồng hiển hách chôn vùi
Cam tâm nô lệ lủi chui ươn hèn

Bao khát vọng tổ tiên thúc giục
Một nghìn năm tủi nhục hắc nô
Cờ lau tạo dựng cơ đồ
Công lao khai khẩn máu trào lệ rơi!

Lũ chuột gián lạc loài đủ loại
Bầy đười ươi cơ hội giả đò
Chống Tàu diệt cộng hô hào
Chút danh hư vị ngẩn ngơ vịt giời

Hãy chống giặc bằng lời tâm huyết
Từ trái tim tha thiết thương người
Xót đau thảm họa giống nòi
Nguy cơ diệt chủng mảnh đời lầm than

Uyên có phải thiên thần xứ giả
Thổi bùng lên ngọn lửa chói chang
Xé màn đêm tối phũ phàng
Thiên đàng tù ngục bẽ bàng xác xơ

Thơ tâm sự mực trào ngoài bút
Bằng não cân ray rứt nghĩ suy
Gửi người chiến sĩ biên thùy
Giang sơn đại họa lâm nguy hiểm nghèo

Cơn sóng dội thủy triều bão táp
Không chỉ bằng bút pháp văn hay
Truyền đơn khẩu hiệu từng ngày
Khoan sâu não trạng dở ngây dở khùng

Hỡi những kẻ lừng khừng do dự
Vì bát cơm manh áo gạo tiền
Viết thuê chửi mướn tà quyền
Chí Phèo thị Nở bon chen uế xù

Phải vực dậy xứ mù bạc nhược
Mũ che tai phờ phạc khiêm nhường
Kiêu binh sâu bọ nhiễu nhương
Mạo danh bòn rút đồng lương kiều bào

Phải vạch mặt lươn sò cú cáo
Giả hội đoàn láo nháo bút nô
Dập dìu hải ngoại nhào vô
Tranh ăn kèn cựa ma cô dạn dày

Chúng nhạo báng thơ ngây khờ dại
Là sinh viên đại học cao xa
Bỗng dưng nhẹ dạ sa đà
Trăm đô chống lại đảng ta vững bền

Nghe xúi dục người bên Miên-Thái
Nhận đô la hăng hái thanh niên
Vu oan giá họa bạc tiền
Mỉa mai xuyên tạc thường xuyên báo đài

Đời xuân trẻ mộng hoài phía trước
Là sinh viên đại học cao xa
Đấu tranh chống lại nước nhà
Độc tài khát máu ba Tàu chống lưng

Đảng cướp đoạt sơn hà kiểm soát
Chính phủ bầy khỉ đột dựng ra
Lưỡi lê giáo mác ác tà
Bắt dân qùy mọp Mafia luật rừng

Tòa án chuột hãi hùng hoảng loạn
Chỉ còn chiu tăng án cho Uyên
Răn đe xử kín cho êm
Sinh sinh sinh sự đổ thêm lửa dầu?

Tôi quên mất ngày Hồ sinh nhật
Viết bài thơ chua chát tặng Uyên
Mong Uyên chân cứng đá mềm
Khát khao cuộc sống nỗi niềm toàn dân!

Thảo Ngố


Hãy Tự Cứu Mình Đồng Bào Ơi!

Cảm tác theo thơ Nguyễn Phương Uyên: Ơi Đồng Bào Việt Quốc!!!

Đất nước đã không còn bom đạn
Cớ làm sao lận đận mãi hoài
Tự hào tự nhận bi hài
Đói nghèo bệnh tật kéo dài tang thương

Bọn cơ hội bất lương đục khoét
Núp bóng cờ vơ vét của dân
Kiêu binh đảng cướp dã man
Xứ quân đầu tỉnh bán dần tài nguyên

Dân tộc Việt triền miên ảo vọng
Phận con lừa mơ mộng hoàng kim
Giang sơn tổ quốc đằm chìm
Hằn sâu vết sẹo trái tim phũ phàng

Hồi tưởng lại bẽ bàng hùng vĩ
Triệu nấm mồ tê tái xót đau
Trợn trừng xác chết nhìn nhau
Biển đông máu đổ giặc Tàu nhiễu nhương

Lũ chúng nó nhún nhường cam chịu
Bầy viết thuê cặm cụi khom lưng
Trị an theo lối luật rừng
Mạng dân như ngóe hãi hùng thảm thê

Đường kách mệnh sơn khê vực thẳm
Xóm làng quê ảm đạm hoang tàn
Từng đoàn hành khuất dân oan
Oán hờn ngùn ngụt qủy thần khóc than

Hồn Việt quốc chứa chan muôn thuở
Có còn không hay vỡ tan rồi?
Tha hương lạc lối chân trời
Phiêu diêu bốn bể rã rời tả tơi

Giặc Tàu đến giống nòi tận diệt
Chết dần mòn tha thiết với ai?
Chí Minh ngạ qủy tuyền đài
Đảng còn nhang khói đêm dài máu chan

Hãy đứng dậy toàn dân Hồng Lạc
Thế hưng vong phục quốc cứu đời
Tự do dân chủ sáng ngời
Trái tim rộng mở nhân loài năm châu

Hãy tỉnh mộng đánh Tàu cứu nước
Trừ việt gian bán nước hại nòi
Trẻ già trai gái muôn nơi
Hồn thiêng sông núi ngàn đời của ta!

— with Màu Hoa Đỏ, Việt Nam Cộng Ḥa, Gocbien Chantroi, Quang Trung Đại Đế, Yêu Nước Việt, Tôn Nữ Mậu Thân, Người Hà Nội, Nuoc Mat Que Huong, Màu Hoa Đỏ and Truong Hang Tran.


Gai Hồng Nhọn

(Cảm tác thơ Nguyễn Thị Thanh Bình: Hoa Hồng Và Khẩu Súng)

Như họng súng nã vào mặt giặc
Bầy hắc nô bán nước hại Dân
Hoa hồng gai nhọn văn nhân
Hương thơm ngào ngạt trần gian mỉm cười

Lời em nói hoa đời cao vọng
Hóa giải lòng ngọn sóng biển Đông
Ngàn năm con cháu Lạc Hồng
Quê hương ta đó non sông tuyệt vời

Bản án ấy để rồi khô cạn
Hàng triệu người uất hận khổ đau
Khom lưng nô lệ giặc Tàu
Muối sương tiều tụy mái đầu chiều hoang

Dáng em đứng hiên ngang dõng dạc
Cùng với ai phách lạc quan tòa
Tinh khôi áo trắng nhạt nhòa
Nhờ mưa nắng biết chan hòa yêu thương

Mắt ngời sáng tuyên sưng khí thế
Cả tinh cầu nhỏ lệ xót xa
Ngàn sao lấp lánh Ngân Hà
Mây ơi chớ ngủ quê nhà lầm than

Quần đảo mất ngư dân thống khổ
Nạn ba Tàu đại họa giang sơn
Đồng bào nức nở tủi hờn
Tiếng hô đả đảo trào cơn sóng gầm

Hãy đứng dậy hiên ngang thời đại
Một kỷ nguyên nhân ái Tự Do
Nhân Quyền hạnh phúc ấm no
Tấm gương soi sáng anh hào Uyên-Kha

Nàng xuân đẹp sơn hà biển đảo
Cánh hải âu chan chứa thiết tha
Phiên tòa ô nhục ác ma
Tâm thần bạc nhược để mà cáo chung!


NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN

So tuổi đời , cô đáng hạng con cháu
Nhưng lại là kẻ có DŨNG KHÍ hơn người !
Đối diện Ác đảng và lũ súc sinh hung tàn
Hiên Ngang Dơng Dạc thốt lên lời LƯƠNG TRI, CÔNG ĐẠO
"Tàu khưạ hăy cút khỏi Biển Đông
Đảng cộng sản hăy chết đi" Dũng Liệt !
Xứng đáng mang gịng máu Anh Hùng, Hào kiệt
Nguyện vọng thiết tha, khao khát cuả Toàn Dân
Tuổi tác không thành vấn đề, phải không ?
Sống có Ư Nghiă chẳng phải dài hay ngắn
Mà là cuộc sống có Ư Nghiă hay chăng
Xin được cúi đầu ngưỡng mộ đưá con yêu cuả giống gịng
Sống xứng đáng Anh Thư Việt Quốc
TUỔI TÁC, TIỀN BẠC, ĐIẠ VỊ, QUYỀN LỰC, BẰNG CẤP, NỔI DANH vứt đi
Nếu đánh mất đi NHÂN PHẨM cao quư
Ḍng đời có nhiều điều bất như ư !
Đường dài mới biết sức ngưạ hay
Một nữ nhi không có tấc sắt trong tay
Mà làm cả đám Nô Tài côn đồ sợ hăi ? !
Tại phi trường Nội Bài, dở thói thô bạo, bỉ ổi, vô lương!
Đánh đập, buả vây , hèn hạ, khinh thường
Đảng SÚC VẬT sắp chết không kịp giẫy
Ngày trả nghiệp kề cận nay mai
Nếu ai cũng ư thức Đạo Làm Người, Bổn Phận Công Dân lúc Non Sông đoạn đoài
NẾU DÂN TỘC VIỆT NAM KHÔNG CHẤM DỨT CHẾ ĐỘ CÔNG SẢN
TH̀ CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN SẼ CHẤM DỨT DÂN TỘC VIỆT NAM (Hải Triều, Lê Khắc Hai)
Hỡi gần chín mươi triệu Đồng bào trong ngoài
Chẳng lẽ cam đành trở thành TỘI NHÂN THIÊN CỔ ?
Chấp nhận kiếp NÔ LỆ đầy đau thương , tủi hổ ???

KIỀU PHONG (Toronto)

 

 


Thơ

Thơ cũ 2012
Thơ cũ từ 2011...


Chùm thơ 4 câu  
Tưởng niệm Chiến sĩ QLVNCH  
Thật t́nh  
Thằng Cu Tí mất gốc 
50 năm ngậm ngùi
Ḍng nước mắt của mẹ  
Tâm vẫn chưa yên  
Nỗi buồn nhớ nhau  
Nhỏ về 
Thanh Sơn thương nhớ 
Giáng Sinh hoài niệm  
Xuân rỉ máu  
Những bài thơ về mưa  
Rứt ray tận hồn  
Tạ ơn anh  
Bản trường ca thứ 7  
Tiễn em rời K18
Vá mảnh Giang Sơn
Vui buồn
Gởi hết về cho...
Thư gửi lú
Người lính vẫn c̣n đây
Làm sao?
Lời tử sĩ
Tôi không biết...
Chữ rớt từ tâm
Chùm thơ "T́nh đă chết"
Khen đáp trả
Nước mất, về đâu
Nỗi buồn chim sáo
Thật tươi sắc hồng
Mùi hương tím
Gậy ông đập lưng ông
Ngày măn khóa
Đành hẹn nha em
Vườn cau quê mẹ - Phong Điền
Thơ biển
Một đêm sông  
Tâm sự một đảng viên
Bông điên điển
T́m người đang nhớ  
Được tin bạn chết 

Đợi  
Chuyện ở VN 
Nhớ Tây Đô  
Oan hồn báo  mộng 
Những điều sỉ nhục và căm giận  
Bước lạ t́m về  
Nguyễn Phương Uyên  
Thuận gịng cứ sang...  
Giả "Ái Quốc" "Tất Thành" Bại Hoại
Chén cơm chan máu
Nỗi khổ quê hương
Nhắc lại lời nguyền
Vần thơ lục bát
Tiếc anh, tổ quốc ngậm ngùi
Thông điệp của thế kỷ 21
Nhớ trường xưa
Em ngồi em nhớ
Thơ - Nguyễn Tấn Danh
Lời trước nghĩa trang Quân Đội
Tháng 9 nhớ mùa nước nổi  
Nắng úa bước đời
Việt ơi!
Bản trường ca 17
Bản trường ca 24
H́nh ành một Anh Thư
Trực diện vụ xử Uyên & Kha
Tính sổ
T́nh đă bay xa
Nhớ thương U-Minh
Thư gửi những người bạn trẻ
Độc ẩm  
Thơ Á Nghi - Bùa yêu
Nhớ và thương
T́nh nước t́nh người
Viết cho em thơ
Đảng cướp
Giá trị ǵ?
Ư Nga - Ai sẽ cứ dân ta?
Đoá sen Phương Uyên
Đâu phải là mơ
Say khói thuốc
Chân dung chiến hữu
Chùm thơ "Hồn theo bóng trăng trôi"
Niềm vui vẫn c̣n
Buồn xưa mơ ước
Nỗi ḷng người ly xứ
Tiếng gọi núi sông
Khóc sớm bạn hiền
Bài ca cho Bạt Mạng
Nh́n bè bạn
Cờ xưa vẫn đẹp
Tôi yêu nước Mỹ
T́nh xưa... em bé
Tăng sâm giết người
Nỗi buồn chim sáo
Nh́n Bằng Lăng mà nhớ...  
Bài thơ cho những búp măng xanh 
Một lời cầu cho quê hương  
Sàig̣n em yêu ơi!  
Một thoáng ngậm ngùi  
Ḥa nhịp  
Ngày Quân Lực 19/6  
Chiêu niệm Anh Hùng!  
Con có c̣n thương Ba?  
Thương  
Em vững ḷng tin  
Vinh danh ngày Quân Lực  
Đảng đểu  
Gửi người tuyệt thực trong tù
Tưởng nhớ ngày QL 19/6
Mưa hạ nhục
Chẳng thể nào
Chữ rớt t́nh vương
Hè viễn xứ
Tâm sự người Thương Binh
Hăy góp tay làm lịch sử
Xin hỏi em là ai?
Má ửng hồng
Phù Đổng đă vươn ḿnh
Người "may áo quan"
Ơi đồng bào Việt Quốc !!!
Phương Uyên ơi ! Em là bồ câu trắng
Hai bản án
H́nh ảnh khó phai
Chợt nhớ Pleiku
Viết cho em
Hỏi người có phải yêu tôi?
Đồi cả thiên thu tiếng mẹ cười
Ư t́nh thương nhớ
Có ai về Việt Nam
Đôi nạng gỗ
Bờ sông vẫn gió
Lời cho thằng bạn đă chết
Nhắc nhớ mà chi
Nhớ ngày tháng cũ
Mẹ tôi  
Sài Gòn trong mắt biếc  
Nhớ ngày Quân Lực  
Bài thơ c̣n dang dở  
Sao anh không về thăm Giá Rai  
Tưởng nhớ  
Chuyện t́nh buồn  
Có những ước mơ  
Tấm ảnh ngày xưa  
Đời măi điêu linh  
Với người một thuở….Cư-An  
Mày bảo tao quên sao?

30 tháng 4: Ngày Quốc Hận
Tạm biệt Việt Nam...
Bi trường ca thế kỷ
Khi về ngang đồn cũ
Em ơi! Thành phố lại mưa
Mơ ước t́nh quê
Chiếc xuồng quê hương
Lưu Vong Hành và Đông Hải Hành
Lệ đá
Ta lính miền Nam
Chuyện buồn tháng 4
Thiên thần mũ Đỏ
Một quăng đời
Những vần thơ tháng 4...
Không quên lời hẹn
Góa phụ buồn
Hăy trả ta
Trả lại
Đi ṿng qua biển nhớ tháng Tư
Nỗi buồn tháng Tư
Đạo đức khó t́m
Chiếc áo bà ba
Tháng 4, năm 1975
Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ
Tự do lên tiếng
Ngọt ngào tương ngộ
Ngủ đi con
Ngẫm thế sự
Khó tṛn ư thơ
Nhớ nhung nhau!
Khóc đồng môn Phan Dương
Rối xanh màu cỏ
Thành phố thủy tinh anh tan vỡ
Thơ Nguyễn Đắc Kiên
Bởi v́ tôi khao khát Tự do
T́nh Huế trong tôi
Xa quê hương nhớ Mẹ hiền
Bạn tôi đó !   
Vết của thời gian
Thơ viết ngày hăm chín
Đảng phải chết  
Nh́n mưa thấy nhớ  
Mời em thăm lại quê xưa
Ngày đó  
Xuân nào tôi đưa em về 
Măm cơm Tết cung kính mời  
Sao là tống biệt  
Trường Sơn Xuân quạnh đồn biên trấn  
Xuân... Viết cho chàng
Nỗi đau tết Mậu Thân chưa có phút nào nguôi!
Viết trong ngày giỗ mẹ
Thơ Xuân của Dương Thượng Trúc
Viết ngày đầu năm
C̣n đâu nữa quê hương ơi!
Chùm thơ xuân Quư Tỵ
Bài thơ cuối năm
Xuân Qy Tỵ
Từ băi tập về
Ư gửi bạn xưa
Ngụy ơi, em sợ một bóng ma
Hải chiến Hoàng Sa

Lời thương từ bà quả phụ Ngụy Văn Thà
Nhớ chuyện đổi dời