Page 145 - BẢN TIN SINH HOẠT CƯ AN TƯ NGUY SỐ 5
P. 145
145
như cửa động Thiên Thai. Ngó vào động quan kín cổng cao tường của bà. Lúc đầu, quan bà
thấy: nghĩ rằng, tác giả cái bầu của chị vú chỉ là một
Cỏ gà lún phún leo quanh mép chú lính lệ nào đó thôi, không ngờ khi bị quan
Cá diếc le te lội giữa dòng bà hỏi cung, chị vú quá sợ, nên đã thành thật
Ngó ra ngoài, quan thấy thân thể chị vú khai báo ngọn nguồn.
lồng lộng như một tòa thiên hương, khiến Là người “biết đường lui tới, biết điều
quan vô cùng “bức xúc”, vì cầm lòng chẳng phải chăng” nên quan bà đã cố gắng dằn cơn
đặng, quan bèn nhảy phốc lên giường, kéo “tam bành lục tặc” như phái nữ thường tình,
chân chị vú thẳng ra, tốc váy chị vú lên cao tới vì quan bà biết rõ nếu làm to chuyện thế thì
bụng, rồi đè nghiến chị vú xuống, thọc ngay “xấu chàng hổ ai”. Ngoài ra, quan bà cũng
“cái đầu cha” của quan vô cái “sự đời” của chị nghĩ, nếu sự việc này đến tai quan Tuần Phủ
vú. Quan công đồn vừa nhanh, vừa mạnh, vừa hay quan Tổng Đốc thì chẳng những quan
bất ngờ, khiến chị vú giật mình thức tỉnh và huyện nhà ta mất chức, mà địa vị cùng danh
vừa tính la làng, thì chị vú đã kịp nhận ra cái giá của bà cũng tiêu tan. Do đó, quan bà đành
khối thịt to lớn đang đè lên người chị lại là vị “ngậm bồ hòn làm ngọt”. Mặt khác, để cho
quan nghiêm nghị mà chị vẫn một lòng tôn êm thắm chuyện xấu xa này, quan bà cho gia
kính. Phần vì sợ uy quyền của quan lớn, phần nhân thân tín kêu chồng chị vú tới tư dinh, nói
vì hân hạnh được “đài gương soi thấu dấu rõ sự tình, rồi cho một số tiền kha khá, yêu
bèo” phần vì cái “sự đời” của chị cũng đã nhịn cầu anh ta làm thinh và khuyên anh ta về lấy
đói, nhịn khát cả năm rồi, nên thay vì la làng, vợ khác.
chị vú lại ôm xiết lấy quan rên rỉ. Điều lo ngại Cái váy cuả phụ nữ ở quê tôi tuy bị coi
bị chống đối trước đây không còn nữa, nên thường, nhưng nó cũng đã phải “khóc cười
quan bèn dốc toàn lực ra tấn công tới tấp, theo vận nước nổi trôi”. Cho tới ngày nay, cái
khiến chị vú đờ đẫn cả người. váy hay cái quần không đáy ở quê tôi hầu như
Sau khi đã giải tỏa xong nỗi “bức xúc”, không còn được ai nhắc đến nữa mà chỉ còn là
quan khoan khoái trở lại công đường làm việc
“vang bóng của một thời xa xưa”.
như không có gì xẩy ra, và cũng từ đó, cứ mỗi
khi quan bà vắng nhà, là quan ông và chị vú
1- Vải ta có sợi thô, dệt bằng khung cửi tại địa
lại giở “bàn son, quân ngà” ra để sát phạt lẫn phương, khổ hẹp khoảng 0.6 hay 0.7 mét.
nhau. Chuyện “cấm ngoại thủy không ai được Còn vài Tây, sợi mịn, khổ rộng khoảng một
mét do nhà máy dệt Nam Định sản xuất.
biết” giữa quan huyện và chị vú tưởng kín như
2- Con cúi là một thỏi bông tròn nhỏ, đường
bưng, nhưng chỉ ít lâu sau, chị vú bắt đầu ợ kính độ 2cm và dài khoảng 10cm, được tạo
khan, nôn ọe, v.v… Hiện tượng này khiến thành từ một loại bông đã được cán bỏ hạt và
quan bà vốn nhậy bén nghi là chị vú ốm được bật nhuyễn. Sở dĩ người ta phải cuộn
bông lại thành con cúi là để dễ dàng trong
nghén nên quan bà bèn đích thân mở một cuộc việc dùng xa quay kéo thành sợi vải..
điều tra độc lập, để tìm xem ai là thủ phạm đã
châm ngòi vào trái bom nổ chậm trong tư dinh
Bản Tin SH/CATN Số 5 PHÁT HÀNH NGÀY 24/12/2021