Page 69 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 69
xuống phố thăm người cậu và ăn cơm tại đó. Đang Vừa nói đứa bé đã nhẩy ra khỏi tầm tay
suy nghĩ bỗng chú bé giật mình vì những tiếng của gã.
súng nổ liên tiếp, ngẩng đầu lên nhìn về phía cánh
đồng có tiếng súng. Súng vẫn nổ liên hồi và mỗi - Mầy không đáng là con của Mateo. Mầy
lúc một gần. Sau cùng trên con đường đi vào nhà đang tâm tao để tao bị bắt trước nhà mầy ư ?
Mateo, một người đàn ông xuất hiện đội mũ đỉnh
nhọn như mũ người Thượng, râu rậm, mặc quần - Nhưng ông cho tôi gì nếu tôi chỉ chỗ ông
áo rách rưới khập khễnh lết chân đi lấy cây súng núp.
làm gậy chống. Hắn vừa bị một phát đạn vào đùi.
Tên cướp thọc tay vào túi lấy ra tờ giấy
Đó là một tên cướp đêm vừa qua mò về năm trăm mà hắn dùng để mua thuốc đạn. Nhìn
thành phố để mua đạn dược rồi bị rơi vào ổ phục thấy tờ giấy chú bé cầm lấy và nói:
kích của lính tuần. Sau một cuộc chống trả kịch
liệt, gã phải rút lui nhưng lính tuần vẫn theo sát, gã - Ông đừng có sợ.
phải bắn lại từ hốc đá này qua hốc đá khác nhưng
vì vết thương quá nặng gã không rút kịp vào rừng. Vừa nói chú bé khơi trong đống rơm gần
Gã lại gần Fortunato và nói: nhà một lỗ trống bảo Sanpiero chui vào lấy rơm
phủ kín chỉ để một lỗ trống nhỏ cho gã thở và để
- Em là con trai Mateo phải không ? nghi trang chú bé bắt mèo mẹ và con đặt lên đó để
mọi người khỏi nghi ngờ là đống rơm mới bị tung
- Vâng. lên rồi hắn lấy cát rắc lên những vết máu rải rác
trên lối đi. Công việc xong xuôi, Fortunato lại
- Ta là Sanpiero đương bị lính tuần đuổi, bình tĩnh nằm khềnh ra tắm nắng. Mấy phút sau,
em cho ta trốn nhờ đi. Ta không đi xa được nữa. một toán lính sực tới nhà Mateo. Viên chỉ huy có
họ hàng xa với Mateo là một nhân vật mà bọn
- Tôi cho ông trốn nhỡ ba tôi về thì sao ? cướp rất ngán.
- Ba em sẽ khen. - Ồ chú em, dịp này trông em lớn hẳn lên.
À này, em có trông thấy một người vừa qua đây
- Ai bảo thế ? không ?
- Cho ta trốn mau lên. Lính tuần đến rồi - Nhưng em chưa lớn bằng anh. Chú bé trả
kìa. lời một cách ngây thơ.
- Không ! Phải đợi Ba tôi về ! - Mai mốt em sẽ lớn bằng anh. Nhưng em
không thấy ai đi qua hả ?
- Đợi chờ cái gì ? Chỉ vài phút nữa lính
tuần tới. Chỉ cho ta núp không ta giết. - Có chứ, em thấy một người đàn ông.
Chú bé Fortunato bình tĩnh trả lời: - Thế hả, có phải người đàn ông đội nón
đĩnh nhọn với áo khóac thiêu chỉ đỏ và vàng ?
- Súng ông hết đạn rồi và ở dây lưng cũng
không còn viên nào. - Đúng rồi, nói mau lên, em không cần
nhắc lại câu anh hỏi.
- Ta có dao. Gã gằn giọng.
- Nhưng ông đâu có nhanh bằng tôi.
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 67