Page 81 - dacsan-bk-2011
P. 81

cần hỏi ý kiến chung của gia đình, không cần đợi sự       Tôi ngồi dậy trong bàng hoàng và tiếc rẻ cho giấc
           chấp thuận của mẹ tôi là vợ của người quá cố, cha tôi.   mơ vừa qua, rồi nói với vợ tôi: “Tối nay, em và anh
           Việc làm với ý đồ gian dối, điên cuồng, vội vã nói trên   ghé thăm má. Mua một chút quà tặng má nhân ngày
           chẳng khác nào hành vi của quỷ dữ đội lốt người. Thật   LỄ TẠ ƠN để an ủi má và đền bù phần nào về hành
           không thể nào hiểu nổi!                              động của đứa em gái coi như đã chết, nghe em!”./.
               Nỗi đau của gia đình tôi vẫn còn âm ỉ. Riêng tôi,
           có lẽ đây là nỗi đau lớn nhất, duy nhất trong cuộc đời    Song Thập 313
           thăng trầm của mình. Nỗi đau giống như một cơn ác
           mộng. Nhiều đêm trằn trọc không ngủ được, trí óc tôi
           xoáy vào hình ảnh của đứa em gái út. Mọi lý giải càng
           không  lý  giải  được  về  trường  hợp  hình  như  có  một                  Người tình cải tạo
           không hai trên trái đất nầy. Một sự bệnh hoạn về tâm
           thần? Một sự sa đọa về dục tính? Một sự ức chế nào đó
           về tâm sinh lý của tuổi thơ ấu di hại đến bây giờ?… đã    Kỷ niệm nào trở về trong ký ức
           dẫn đến sự tàn phá về nhân cách, đạo đức của nó.          Cuộc tình nào trong mòn mỏi hư hao?
               Mẹ tôi hình như đã khô cạn hết nước mắt vì nỗi        Quê hương buồn ta đánh mất tình nhau,
           đau nầy. Bà chỉ biết cầu nguyện và cầu nguyện hằng        Anh đau xót trong ngục tù cải tạo
           đêm trong cô quạnh. Nó vẫn còn sống, nhưng mẹ tôi đã      Anh cứ bảo người yêu anh rất đẹp
           mất một người con yêu quý, gia đình tôi đã mất một        Chưa một lần anh cho phép đến thăm
           đứa em thân thương!!!                                     Đừng đến em nhé dù lòng anh rất nhớ
               Cơn nhức đầu kinh niên của tôi lại ập đến. Cơn        Sợ ánh mắt giặc thù làm lấm dáng em thơ
           đau buốt nhấn chìm tôi vào giấc mơ: Hình ảnh mờ mờ        Rồi một hôm đất trời ngỡ ngàng quên xoay động
           ảo ảo của đứa em gái út đang nằm co ro vì lạnh trên       Buồn thật nhiều ngày ấy giữa mùa đông
           chiếc ghe đi tìm tự do, chung quanh là tiếng gầm gào      Tin anh mất ôi niềm đau vô vọng
           của gió và sóng. Tôi ôm  nó vào lòng. Tấm thân gầy        Ôm nỗi buồn em làm kiếp lưu vong.
           khẳng khiu của đứa em gái út tội nghiệp. “Anh Tư ơi,      Mười năm sau em tay bế tay bồng
           đã tới chưa? Em lạnh và khát đói quá!”. “Ráng chút        Mười năm đó cố tìm quên dĩ vãng,
           nữa đi em. Anh em mình sẽ thoát mà!” Tôi run cầm          Nào hay đâu mây trời còn lãng đãng
           cập vì lạnh. Đôi môi đánh bò cạp. Đôi mắt nhìn xa xôi     Gặp lại anh trong ngang trái đau thương,
           cầu khẩn... Trời ơi! Thoát rồi! thoát rồi! Một chiếc tàu   Đôi chân nào anh đi khắp quê hương
           lớn hiện ra... Nhấp nhô sóng, nhấp nhô người… Đảo         Giờ bất động như đông buồn băng giá
           Pulau Bidong hiện ra… “Anh Tư, anh Tư…” Tiếng gọi         Ôm lấy anh, một lần, nghe sầu dâng chi lạ
           mơ hồ của nó hòa trong tiếng khóc nức nở: “Cha ơi!        Vẫn mùi quen năm nào làm em thấy xót xa
           nếu linh  hồn  cha  đã về với  Chúa  thì xin  cầu  nguyện   Kỷ niệm nào đang trở lại quanh ta
           cho  con. Má  ơi! tha lỗi  cho  con  vì con vong  ân,  bội   Tô đậm nét những buổi chiều hò hẹn
           nghĩa tình mẹ. Anh chị ơi! tha lỗi cho em… Anh Tư ơi,     Bàn tay anh ấm áp còn nguyên vẹn
           em có lỗi với anh nhiều lắm!…” Tiếng nói vang lên và      Ôm em vào lòng như ghì chặt niềm đau
           nhỏ dần rồi mất hút theo tiếng sóng gió gào thét. Tôi     Sao cuộc tình mình cứ mãi xanh xao
           ôm đầu hét lên trong nước mắt: “Trời ơi, sao em dại       Khi thương nhớ dâng niềm đau vô tận
           quá vậy! Em hãy quay về đi. Hãy ngừng lại đi! Đừng        Ánh mắt anh không chút gì hờn giận
           lao xuống đáy vực tội lỗi nữa. Về với má, người mẹ duy    Vẫn nhìn em bằng trìu mến năm nao
           nhất của mình. Về với các anh, các chị của em đi…”        Đêm nay buồn em cứ hỏi tại sao
           Tôi hét lên đến lạc giọng…Bóng nó trôi đi rất xa, xa      Nhiều đau xót đến cho người tình cải tạo?
           nữa rồi tan dần vào đám lửa đỏ đang cháy ngùn ngụt,       Đêm nay về không một ánh trăng sao
           có  nhiều  hình  ảnh  đen  đúa,  kinh  dị  đang  nhẩy  múa.   Đêm nay về nghe cay đắng trong nhau
           Những giọt nước mắt của tôi đang trãi dài theo tiếng      Đêm nay về nghe tình cũ chưa phai
           còi xe lửa trong buổi sáng tinh mơ. Tôi trở mình thở      Đêm nay về ai sẽ buồn hơn ai?
           dài lớn tiếng với những tiếng ú ớ khàn giọng. Vợ tôi
           lay nhẹ vai tôi: “Anh, anh, tỉnh dậy. Anh đã đở nhức                   Huỳnh Lan
           đầu  chưa?  Đêm  qua  em  nghe  anh  khóc  nhiều  trong
           giấc ngủ.”

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 80
   76   77   78   79   80   81   82   83   84   85   86