Page 77 - dacsan-bk-2011
P. 77
Tình thiệt, tôi cũng có gờm cái bộ dạng khoẻ - Phượng! Phượng! …this is Jerry!... my
mạnh gắp đôi gắp ba mình lắm. Nhưng cái máu liều boyfriend!
mạng thời trẻ hình như còn sót chút ít trong huyết May quá, mọi người lo giới thiệu chào hỏi nhau,
mạch, đối đầu đối mặt không được thì mình tận dụng không ai hay sau lưng cái thân người đồ sộ đó có tôi
thời cơ vậy. Tôi ước lượng khoảng cách hai băng ghế với chân trần, vội vã đi về băng ghế với hai đứa con.
cở sáu, bảy bước dài, thêm đoạn đường tới bên trong Trút được gánh nặng, tinh thần thư thái, chiều
Ardène. Không thể mang đôi giày đi tuyết, chạy theo Giáng Sinh năm nay yên bình và thật đáng yêu. Quanh
sau lưng anh ta với cả chục bước vang vội tiếng lộp tôi, rộn rã tiếng chào từ giả, chúc mừng nhau.
cộp như thế này thì lộ chuyện hết. Tôi bèn tháo đôi Mùa Giáng Sinh mang về niềm tin nơi Đấng yêu
giày đi tuyết ra. Cảm thấy mang vớ dễ bị trơn trợt trên thương. Ngôi Hai giáng sinh trần ai, an bình trong lòng
sàn gạch bóng láng, tôi lột luôn đôi vớ. Chân trần đứng người, tình người rộng mở.
trên sàn gạch thấy hơi lạnh và… không giống ai, Khom người mang lại giày, tôi lắng nghe tiếng
nhưng tôi thấy thoái mái và tự tin hẳn. John Lennon hoà cùng ban đồng ca của trẻ em Harlem:
Nhạc chợt ngưng để nhân viên xen vào báo tin đã
đến giờ đóng cửa, cám ơn và chúc mọi người "Merry "…and so this is Christmas!
Christmas". Mắt tôi chăm chú vào người mặc áo da, I hope you have fun,
chờ đợi những cử động bất thường. Hắn ta còn ngồi đó, the near and the dear ones,
dạng chân thoái mái, ngó vô tiệm. the old and the young:
Vài phút sau, có hai người khách xách túi hàng a very Merry Christmas and a Happy New Year!
hoá rời tiệm. Không biết còn khách mua sắm bên trong Let's hope it's a good one, without any fear !"
tiệm hay không?! Thường thì kẻ cướp đơn độc, hạng
loàng xoàng, hay chờ giờ đóng cửa, tiệm hết khách để CSVSQ Bùi Đức Tính
uy hiếp. Ngồi đây không thấy rõ bên trong, nóng lòng,
tôi đứng dậy ngóng vào, cũng chẳng khá hơn lắm. Hơi
gạch lạnh thấm vào lòng bàn chân. Bất cần, có người
sẽ khó chịu khi thấy tôi với chân trần đứng khơi khơi
nơi công cộng, mắt tôi không muốn nháy, tâm trí tập
trung căng thẳng.
Đột nhiên, hắn ta đứng vụt dậy, sãi bước hướng
vô tiệm.
- Coi chừng em, Ba đi !
Nói to hai con nghe, không kịp ngó ngược lại nhìn
con, tôi lướt lên, len lỏi cắt ngang qua giòng người trên
lối đi giữa hai dảy tiệm. Không ngờ mình có thể bước
lẹ được như vậy, thoáng cái, tôi đã êm thấm ngay lưng
anh ta. Đứng gần, càng thấy rõ là mình thấp nhỏ quá.
Thêm hai bước dài chúng tôi cùng lọt vào trong tiệm
và hắn ta không hay biết là tôi đang đứng gần kề sau
lưng. Tôi an tâm, thấy tự tin hơn, sẵn sàng ứng phó
ngay.
- Hi Jerry!
Có tiếng cô gái kêu tên thân mật. Hắn ta vui vẻ
chào đáp và vòng tay ôm mừng người gọi tên. Thì ra
nàng và chàng là người trong cánh cửa, kẻ
ngoài…băng ghế. Họ nhìn nhau, mong chờ lúc được
gặp nhau.
Thôi rồi! thế là mình đã nghi oan cho người xa lạ,
hối hận và mắc cở với chính mình lắm, tôi bèn quày
quả lẹ làng lẩn ra khỏi tiệm. Nghe sau lưng, có tiếng cô
nàng mừng tíu tít gọi bà nhà tôi:
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 76