Page 76 - dacsan-bk-2011
P. 76

phố, có dáng dấp e thẹn cúi đầu, dấu mặt dưới vành        "Ðêm Thánh vô cùng, giây phút tưng bừng.
           nón của những người sa cơ, mới nhập đoàn. Trong ly        Đất với Trời se chữ Đồng …"
           cà phê trên tay có giọt nước mưa pha cùng nước mắt,
           xót xa đau khi vận hạn đen đủi, công danh sự nghiệp       Sắp đến giớ đóng cửa, giòng người trong các lối
           gặp lúc kém  may  mắn. Hàng người hỗn tạp, gồm đũ    đi xuôi ngược vội vàng. Người bán, nôn nao được về.
           lứa tuổi và thể trạng; còn tự bước đi, nương với gậy   Người mua sắm, ráng tìm cho đũ quà cáp.
           hay  phải  ngồi  xe  lăn.  Có  đôi  mắt  xanh,  sơn  kẻ  loè   Băng ghế trước nơi Phượng làm đã có người ngồi,
           nhoè, có mái tóc bạc trắng lẹp xẹp nước mưa. Người   không đũ chỗ cho ba cha con tôi. Tôi dẫn con sang cái
           da  trắng  không  ít  và  lắm  người  da  màu,  trong  đó  có   băng trống, xéo phía sau, cách đó không xa lắm. Ngồi
           nhiều người là người Việt mình.                      đây, tuy không thấy được bên trong tiệm, nhưng cũng
               Đến khoảng ba giờ chiều thì hết cà phê!          yên lòng hơn là chờ ngoài xe. Trong này có sưởi ấm,
               Tội  nghiệp  cho  những  người  đến  muộn,  nhiều   tôi  cởi  bớt  áo  lạnh  cho  con,  rồi  bồng  Nam  lên  băng
           người  trong  hàng  bực  dọc  nặng  lời.  Kho  chứa  thực   ghế, cho ngồi kế Mai.
           phẩm quyên góp của nhà thờ bị kẻ gian cạy cửa vào lấy     Còn không đầy ba mươi phút là đến giờ đóng cửa.
           cắp hồi tuần trước. Các nhà hảo tâm có gởi hàng quà,   Không biết sao tôi cứ phải lưu tâm đến cái băng ghế
           nhưng không thể bù đấp hết số lượng bị thất thoát. Bần   phía trước Ardène, nơi bà nhà tôi làm việc. Không biết
           cùn xúi giục người ta tìm cách xoay xở, cạy cửa kho   người đàn ông ấy ngồi đấy từ bao giờ. Tự dưng, tôi lấy
           thực  phẩm  cứu  trợ  của  nhà  thờ,  hay  liều  mình  đánh   làm thắc mắc về cái lối ngồi nhìn chăm bẩm vào tiệm
           cướp  các  cửa  tiệm.  Mới  hôm  qua,  trong  Richmond   của  anh  chàng  này.  Tôi  ngó  qua  tiệm  bán  đồng  hồ
           Mall, tiệm LaSwiss, cách tiệm Ardène, nơi bà nhà tôi   LaSwiss, rồi thắc  mắc  dẫn  tôi  liên tưởng  đến  các  vụ
           làm sáu căn, bị cướp lần thứ hai, chỉ trong một tháng.   cướp giựt thường xảy ra khi năm cùn tháng tận. Không
           Nhân viên trong tiệm bị hành hung để dằn mặt. Ba tên   muốn nghi ngờ oan cho người đàng hoàng, nhưng tâm
           cướp, có đứa bị kiếng tủ cắt để lại vài bệt máu, nhưng   trí cứ mâu thuẩn lo ngại.
           cả bọn đều nhanh lẹ thoát thân với số lớn đồng hồ mắc     Không lẻ kẻ muốn làm chuyện phi pháp lại gan lỳ
           tiền cướp được.                                      ngồi chường mặt ra như thế? Hay là dò xét để hướng
               Mặc dù Phượng có trấn an tôi rằng công ty cũng   dẫn đồng bọn khi ra tay?
           có căn dặn nhân viên, cứ cho cướp đừng gây khó khăn       Bây giờ tôi mới để ý thêm, anh chàng này cao lớn
           hay chống cự, nhưng tôi không sao an tâm được.       quá. Cái áo da đen có dấu hiệu của hội xe mô-tô dềnh
               Chỗ  đậu  xe trong  mùa  mua  sắm  cuối  năm  hiếm   dàng  chiếm  muốn  hết  cái  lưng,  làm  khung  vai  trông
           hoi lắm, tôi thường đến đúng giờ, dừng tạm đâu đó cho   gắp đôi khổ người bình thường. Tôi an ủi mình, hắn to
           bà nhà tôi bước lên xe xong là phải chạy đi ngay. Mấy   con thì chắc phải chậm chạp hơn mình.
           hôm nay, tôi đi sớm hơn, chạy lòng vòng tìm chỗ đậu       Còn  chừng  mười  lăm  phút,  tôi  xem  đồng  hồ,
           để đi vào bên trong Richmond Mall                    ngẩm nghỉ, thôi thì chuẩn bị trước là vừa và chẳng mất
               Trẻ  con  gặp  tuyết  thích  lắm,  chỉ  muốn  đừng  bị   mát chi. Tôi cuốn tờ nhật báo thật chặt thành một ống
           nắm tay để được chơi đùa với tuyết, Mai và Nam tiếc   chừng ba gang tay, cầm cũng vửa tay lắm và đũ cứng
           rẻ  khi  phải  theo  tôi  vào  bên  trong  Mall.  Giòng  nhạc   để  làm  vũ  khí.  Nhớ  lại,  luật  pháp  ở đây  rắc rối  lắm,
           đón  mừng  ngôi  Hai,  thoáng  nhẹ  trong  không  gian   ranh giới giữa tự vệ và hành hung vừa gần lại có nhiều
           quanh tôi, trầm lắng thánh thiện.                    lổ trống. Không khéo thì lọt vào tội cố ý đả thương rất
                                                                là  phiền toái, tôi  bỏ cái  cây  "báo"  này  lên  băng  ghế.
               "Silent night, Holy night                        Tay không cho dễ ăn nói hơn với cảnh sát và toà án.
               All is calm, all is bright…"                          Tôi dời Nam ngồi sát vào giữa tay vịn và Mai, đở
                                                                bị lọt té và người ta muốn bồng đứa nhỏ đi sẽ bị vướng
               Bài hát cổ kính, được soạn theo lời của một linh   víu hơn. Tôi dặn dò Mai:
           mục người Áo từ thế kỷ  18, vẫn được các thế hệ và        - Chốc nửa, có thể thôi!… hai con ngồi ở đây để
           màu da  yêu thích lưu truyền. Từng lời nhạc êm đềm   Ba  chạy  vào  tiệm  phụ  Mẹ  rồi  chạy  trở  ra  đây  ngay.
           thấm  vào  lòng  người,  nhắc  nhớ  đến  Đêm  Thánh  Vô   Con  ráng  giúp  Ba  giữ  Nam  ngồi  yên  trên  băng  ghế,
           Cùng và những bài Thánh ca hay nhạc Giáng Sinh đã    đừng để em bị té nghen.
           từng bị loài quỷ đỏ man rợ cộng sản sợ hải, ra lịnh cấm   - Nam, con nhớ ngồi với Mai, nghe lời chị Mai,
           đoán. Nhưng bạo quyền cộng sản bất nhân không bao    đừng chạy theo Ba bị vấp té. Ba cưng con!
           giờ huỷ diệt được đức tin và chính nghĩa! Thánh ca và     Còn năm phút, tôi nóng lòng ngó đồng hồ, ngó cái
           những bài hát mùa Giáng Sinh vẫn bất diệt!           gả áo da đang ngồi.

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 75
   71   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81