Page 75 - dacsan-bk-2011
P. 75
Mùa Đông Năm Ấy
Mỗi năm, mùa Giáng Sinh được dân chúng đón "Lạy Chúa!...
mừng một sớm hơn! Ðêm nay người xuống đời
Dạo này, người ta chỉ chờ Lễ Cựu Chiến Binh Xin đem nguồn vui tới
xong, 11 giờ 11 phút ngày 11 tháng 11, là đua nhau Những đôi môi cằn cỗi lâu không cười "
trang hoàng Giáng Sinh, cho các cửa tiệm, đường phố,
chợ quán… Cuối năm, ngày càng ngắn lại. Mới bốn Hai tuần trước, hàng người chờ đến phiên để vào
giờ chiều, trời đất đã tối sầm. Nếu không có Lễ mừng ăn tiệc Giáng Sinh của Union Gospel Mission, tổ chức
Chúa giáng sinh thì cái giá lạnh, cảnh vật u tối của từ thiện của Công Giáo, vẫn đông như hàng năm. Chín
tháng ngày vào Đông chắc nó thê thảm lắm. Hàng cây giờ sáng, nhà thờ mới bắt đầu cho vào ăn, nhưng mới
trụi lá trơ cành, dọc theo các đường chính trong trung tám giờ sáng, người ta chen chút nhau xếp hàng dài
tâm thành phố, bây giờ thật sống động, lấp lánh ánh hơn một góc đường rồi. Mỗi năm, trên ba ngàn phần ăn
đèn màu. Các khu thương mại, cạnh tranh nhau, trang và quà tặng dành cho những người nghèo khó. Họ
hoàng rực rỡ từ ngoài vào trong, để mời chào khách đứng phơi người trong mưa hay giá lạnh hơn cả giờ, để
vào mua sắm. Nhạc Giáng Sinh và New Year nghe đi được vào bên trong nhà thờ, nơi có bài thánh ca, không
nghe lại hàng năm, lại nối nhau trở về, và là những giai gian ấm cúng, trang hoàng cây thông đèn màu, và các
điệu không thể thiếu vắng trong những ngày cuối năm. món ăn với gà tây trong ngày Lễ, cùng gói quà nhỏ có
Dù sao đi nửa, lễ hội vui mừng nơi đây vẫn không bao đôi vớ và bao tay. Đối với những người kém may mắn
giờ khoả lấp được nỗi lòng của người tỵ nạn trên đất này, đây là bửa tiệc thịnh soạn, sang nhất trong năm,
khách. Những khúc hát mùa Đông năm xưa còn đó, hay biết đâu sẽ là lần cuối cùng trong đời.
còn vương vấn tâm tình với người lính trận xa quê nhà, Mùa này, trời không tuyết thì mưa. Khoác thêm
còn ray rức trong tim, như thuở nào lắng nghe tiếng hát cái áo mưa có dấu hiệu của UGM, nhà thờ cho mượn
của Duy Khánh: để che mưa gió và nhận diện nhân viên, không bao lâu
nước cũng bám theo mặt theo cổ, thấm vào các lớp áo
"Đạn xé không trung, đêm từng đêm vẫn nghe bên trong. Có lạnh, nhưng mình còn may mắn hơn
Từng lớp trai đi cho ngày mai vẫn đi" những người đứng chờ với áo ướt sũng nước, cái lạnh
ướt và tăm tối cứ bám theo cuộc đời họ không biết bao
Trên đất tạm dung, mùa Giáng Sinh và New Year giờ rời.
với một số người, chỉ đơn thuần là một nghi thức tôn - Thank You!
giáo, là việc xả giao, lấy có. Có cái vui là được nghỉ ở - Thanks…God bless you!
nhà mà được trả lương. Lễ Giáng Sinh nhắc nhớ ngày - F…ck!... FULL, man!
Tết cũng sắp đến. Khi đồng bào và chiến hữu đấu tranh
cho Tự Do còn khốn đốn trong ngục tù thì Tết chỉ còn Cứ thế, mỗi người một tánh ý, hầu hết không ai
là ngày giỗ thân quyến và đồng bào tôi, những người càu nhàu, họ cảm thông nhỏ nhẹ cám ơn, nhưng cũng
đã vì loài cộng sản phải vùi thây trong rừng sâu hay có tiếng bất mản chưởi thề, đòi phải rót đầy ly. Mỗi
biển Đông. toán ba người cho an toàn, một người phân phát ly, hai
Tuyết mới rơi, trắng đẹp, làm đêm Đông thêm rực người cầm bình giữ nhiệt chứa cà phê, một bình có pha
sáng với đèn màu muôn sắc. đường và cái kia không có đường trong cà phê. Nếu rót
Các tuyến đường ra vào thành thố đều đông nghẹt đầy ly cho mỗi người, thì chỉ chừng hơn mười ly là cạn
xe. Người về nhà, người hớn hở chạy đến nơi tiệc tùng, một bình, phải trở vào nhà bếp chăm, người xếp hàng
kẻ hối hả quơ quào mua sắm. Chỉ còn thời gian ngắn phía sau phải chờ lâu. Hơn nửa, rót nhiều thì cà phê
để mua sắm, các cửa hàng hầu như đều đóng cửa lúc cũng bị lạnh rất nhanh vì thời tiết mùa đông. Để nhiều
năm giờ chiều ngày hai mươi bốn. Những người lao người trong hàng sớm có cà phê cho đở đói và ấm
động, phải nán chờ tờ chi phiếu cuối để có tiền tìm lòng, mỗi người cần chia nhường với nhau, chỉ được
mua ít quà cho gia đình. Đêm nay, bên hàng người lũ chăm cho chừng nửa ly cho từng đợt mà thôi.
lượt nô nức trở về với mái ấm gia đình hay tìm đến Bàn tay đưa ly ra đón cà phê rót ra từ bình chứa,
nhau với tay rượu tay quà, có những giòng nước mắt run rẩy vì đói lạnh, vì yếu bệnh hay cả hai. Bên cạnh
buồn tủi cho thân phận. cái bất cần đời của người từng trải với kiếp sống hè
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 74