Page 133 - DAC SAN BK 2015
P. 133
Mặc dù nước không được sạch sẽ nhưng cũng rất Mỗi lần nghe nhạc Vi thầm cảm ơn Tuyền đã
khó lấy nước đem ra khỏi suối. Một lần Huyền Vi ân cần chăm sóc nàng từ vật chất đến tinh thần
đang múc nước thì bị hai thanh niên chen lấn xô bằng tất cả khả năng của chàng. Còn một điều làm
nàng té sấp xuống suối, có một người đàn ông trẻ Vi cảm động hơn nữa là Tuyền đã mua cho Vi một
chạy đến đưa tay kéo nàng lên: cây dù mới thay vào cây dù đen cũ bạc màu mà Vi
- Cô có sao không? Thật tội nghiệp cô quá. đã xin lại của một người đi định cư.
Để tôi lấy nước cho cô, cô mang về và thay quần Thời tiết ở Galang thay đổi bất thường, trời
áo đi, ướt hết rồi. đang nắng chói chang nhưng khoảng một giờ sau
Vi cảm động cám ơn anh ta rồi xách thùng có thể đổ một trận mưa rào và ngược lại cũng thế
nước ra về nên mọi người ở đây khi ra đường phải mang theo
Anh ta nói với theo: cây dù. Vì trên hải đảo nhiều bụi bặm nên hầu hết
- Tôi tên là Ngọc Tuyền ở barrak* số 1, còn những cây dù được xài bằng vải màu đen cho tiện,
cô ở barrak nào vậy? dù cũng không rẻ, có người không tiền mua nên
- Dạ, tôi tên Huyền Vi ở barrak số 3. họ thường xin lại dù cũ của những người sắp đi
Tuyền đưa tay vẫy chào vui vẻ: định cư. Galang là nơi tạm dừng chân trong thời
- Cô Vi về nhé. gian ngắn ngủi rồi ra đi nên có những cuộc tình
Những ngày sau đó mỗi lần Huyền Vi ra suối nóng bỏng, đến vội vã rồi chia tay cũng vội vã.
đều gặp Tuyền. Dần dần họ trở thành đôi bạn thân Người ra đi đã để lại khổ đau cho kẻ ở hoặc để lại
thiết, họ thường hay truyện trò và ân cần giúp đỡ cây dù, vì thế ở Galang có hai câu thơ mai mỉa
lẫn nhau. Tuyền từng du học ở Hoa Kỳ nên thông khôi hài:
thạo tiếng Anh và Tuyền đã xin được một chỗ dạy
Anh Văn của hội World Relief ( một cơ quan từ Galang mưa nắng“ tình xù”
thiện bảo trợ cho người tị nạn giống như USCC) Anh đi anh để cây dù cho em.
được lãnh tiền thù lao. Những buổi chiều Vi tan
lớp học Anh Văn Tuyền đón Vi và cùng nàng đi Đó là những buồn vui và nước mắt của một số
bộ lang thang về tận Barrak của nàng. Những ngày bạn trẻ từng ở Galang.
mới lãnh lương Tuyền mua vài thức ăn cho Vi, Riêng Tuyền và Vi thì khác, một thứ tình cảm
mời Vi uống càfé hay đi xem ciné ( tại Galang có chân thành chín chắn đã đi vào tâm hồn đôi lứa
rạp ciné). Tuyền dành dụm được ít tiền anh gửi nhất là sau khi họ đã hiểu được hoàn cảnh của
Soeur Théresa về Jakarta (thủ đô Nam Dương) nhau.
mua một máy cassette cho Vi, anh cũng kiếm Vi còn nhớ, đêm hôm ấy Vi và Tuyền ra suối
được vài băng nhạc Việt Nam cho Vi nghe để hơi muộn để tránh sự tranh giành với những người
nàng đỡ buồn, đỡ nhớ quê nhà. Huyền Vi rất thích khác và họ đã kể lể tâm sự, hoàn cảnh của mình
nghe những bản nhạc buồn, dang dở sầu thương. cho nhau rõ.
Đêm về nàng thường mở băng nhạc của ca sĩ Lệ Lê Thị Huyền Vi nguyên là một cô giáo đã
Thu để nghe những lời tình buồn mênh mông xa hứa hôn với một anh trung úy Thủy Quân Lục
vắng: Chiến xuất thân từ trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt.
“Anh ơi! Nếu đừng dang dở, nếu đừng dang Hai người đã quen và yêu nhau từ thời còn ở
dở thì tình ta như bài thơ đẹp như giấc mơ. Anh Trung Học.Vào cuối tháng Ba năm 1975 nàng
ơi! Lệ ướt hoen mi, còn ước mong chi kiếp sau chờ được tin chàng mất tích. Nàng hốt hoảng chưa tìm
nhau anh nhé. Ôi sầu biệt ly. được tin tức chàng thì biến cố ngày 30 tháng Tư
Đêm nay tiếng lòng nức nở, gió lùa gác nhỏ xảy ra, nàng vô vọng, nàng chỉ còn biết chờ chàng
từng giọt mưa rơi buồn tênh hồn em vắng lạnh. ở nhà. Nàng đã khóc rất nhiều, trông đợi mỏi
Mênh mang vọng tiếng chuông ngân, vọng đến mòn, nàng hy vọng một ngày nào chàng trở về
bâng khuâng sắt se buồn trong đêm tối dâng ngập xuất hiện trước mặt nàng như một phép lạ, nàng
hồn tôi..” cứ khấn nguyện, cứ cầu xin…nhưng phép lạ ấy
không bao giờ đến với nàng. Đã mười năm qua
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 133