Page 134 - DAC SAN BK 2015
P. 134

nàng sống đời  cô lẻ, phụng dưỡng cha mẹ trong       tự, nhưng điều Tuyền không an tâm là đứa con thơ
           hoàn cảnh hết sức khó khăn. Nàng đi dạy với số       dại của chàng.
           lương ít ỏi không đủ nuôi hai người già yếu nên            Rồi đến một ngày Tuyền cũng được trả tự do.
           sau giờ đi dạy nàng phải ra chợ trời bán quần áo     Khi trở lại mái ấm ngày xưa, Tuyền đớn đau tan
           cũ, bán thuốc Tây để kiếm thêm tiền sinh sống.Có     nát cõi lòng vì một sự thật não nề bi thảm: bức ảnh
           một người bạn ở chợ thương hoàn cảnh nàng nên        của vợ và con chàng đang nằm trên bàn thờ chính
           bảo nàng cố gắng tìm được hai người đi vượt biên     giữa nhà chàng. Hỏi ra mới biết vợ chàng phải đi
           thì họ sẽ cho nàng đi chung không phải trả tiền.     buôn bán tần tảo để lo cho gia đình. Nàng đi buôn
           Nàng đã tìm được hai cô gái, con một tiệm vàng       từ Cần Thơ lên Sài Gòn, nhiều lần bị công an VC
           và  nàng  đành  phải  gửi  gấm  cha  mẹ  già  lại  cho   bắt  tịch thu  hàng hoá, đến lần kia chúng đã tịch
           người  anh  họ  để  đi  tìm  lẽ  sống  cho  cả  gia   thu  số  tiền  vốn  sau  cùng  của  nàng.  Nàng  trở  về
           đình.Tâm niệm của nàng là khi ra nước ngoài sẽ       nhà  đúng  lúc  đứa  con  bốn  tuổi  bị  bịnh  sốt  xuất
           ráng làm việc để lo cho hai đấng sinh thành.         huyết, không tiền chạy chữa kịp nên đứa con duy
                 Phần Tuyền, Trần Ngọc Tuyền người đàn ông      nhất của nàng đã nhắm mắt ra đi khi chưa biết mặt
           trẻ  ngoài  ba  mươi  tuổi  có  một  hoàn  cảnh  càng   người cha thân yêu của mình. Đã quá lao lực nhọc
           đáng thương hơn. Anh đã kể cho Vi nghe về cuộc       nhằn lại thêm khổ đau dồn dập, nàng không còn
           đời  anh  bằng  một  giọng  bi  thiết  não  nuột,  đầy   sức chịu đựng được nữa nên một đêm kia nàng âm
           nước  mắt.  Anh  là  một  sĩ  quan  Không  Quân,  đã   thầm đi ra cầu Bắc Cần Thơ lao mình xuống dòng
           từng sang Mỹ học lái  máy bay, anh có một mối        sông  sâu  nước  cuồn  cuộn  chảy…  Kể  đến  đây
           tình đắm say tha thiết với một nữ sinh Nguyễn Bá     Tuyền nấc nghẹn, chàng không kể tiếp được nữa.
           Tòng lúc anh còn học trường Hồ Ngọc Cẩn. Họ đã             Vi  bàng  hoàng  xúc  động,  thương  cảm  cho
           thành hôn sau ngày chàng       tốt nghiệp khóa sĩ    hoàn  cảnh    xót  xa  cay  đắng  của  một  người  vợ
           quan Không Quân, chàng được về phục vụ tại Bộ        chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa trong giai đoạn vô
           Tư Lệnh Không Quân vùng 4 ở Cần Thơ, chàng           cùng đau thương của đất nước. Những giọt nước
           đưa cha mẹ và vợ cùng theo. Chàng mua một căn        mắt đã làm đẫm ướt má nàng tự bao giờ, Vi nắm
           nhà bên bờ sông Hậu và đã sống qua những ngày        tay Tuyền tha thiết nói:
           tháng ngập tràn hạnh phúc, nhất là khi nàng cho           -  Em  không  ngờ  cảnh  ngộ  của  anh  còn  bi
           biết đã có thai ba tháng. Rồi bỗng dưng đất bằng     thảm hơn em. Ôi một người vợ hiền đáng quý, tội
           dậy sóng vì biến cố kinh hoàng nhất của lịch sử      nghiệp biết bao nhiêu. Thôi anh, hãy cố lãng quên,
           xảy ra vào ngày 30 tháng Tư năm 1975, ông tướng      cố  đứng  lên  để  đi  hết  quãng  đường  còn  sót  lại.
           có quyền hạn lớn nhất đã ra lịnh phải đầu hàng để    Hãy thương lấy thân anh, hãy cố tìm niềm vui để
           đưa cả một dân tộc vào điêu linh thống khổ sau       sống, hãy nghĩ đến cha mẹ anh đang cần anh báo
           nầy. Vào ngày đó Tuyền đang thi hành một phi vụ,     hiếu, đừng sầu thương nữa. Những gì đã qua rồi
           chàng có thể lái máy bay sang Thái Lan để tránh      chúng ta không thể nào kéo trở lại được, từ đây
           nạn nhưng chàng đã quay trở về vì không thể bỏ       anh đã có em, em sẽ cố gắng đem lại cho anh niềm
           cha mẹ cùng người vợ thân yêu với đứa con còn        vui,  sẽ an ủi  khích lệ anh trong những ngày sắp
           trong bụng mẹ. Kết quả là chàng đã phải đi tù hơn    tới.
           tám  năm  mới  được  trả  tự  do.  Mấy  năm  đầu  vợ         Tuyền xiết bao cảm động chàng quay qua ôm
           chàng  thăm  nuôi  và  gửi  quà  cho  chàng  thường   Vi vào lòng mà rưng rưng nước mắt.
           xuyên nhưng sau đó thỉnh thoảng chỉ có quà thôi            Trên  cao vầng trăng khuya nằm  chênh vênh
           không thấy nàng nữa. Chàng viết thư về nhà xin       cô lẻ ở một góc trời xa, vầng trăng như hiểu thấu
           cha mẹ cho biết nguyên nhân nào vợ chàng không       được tâm tình của hai kẻ yêu nhau, như cảm thông
           vào thăm thì chỉ nhận được sự trả lời mơ hồ không    cho  hai  mảnh  đời  bi  thương  tan  tác,  vầng  trăng
           rõ ràng của cha chàng. Tuyền đau đớn tuyệt vọng,     như đang nhỏ lệ khóc thương. Sương đêm đã ướt
           chàng  biết  là  vợ  chàng  đã  bỏ  chàng  rồi.  Đã  có   đầm trên lối cỏ, gió từ đâu thổi về từng cơn buốt
           nhiều trường hợp của bạn bè chàng xảy ra tương       lạnh, tiếng suối rừng rì rào như tiếng rên rỉ tỉ tê



                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 134
   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139