Page 296 - DAC SAN BK 2015
P. 296

đứng ưỡn ngực ngâm một câu thơ rất hào hùng mà       người yêu nhỏ rồi, anh Tấn này cũng lộng ngôn dữ
           tôi chưa bao giờ được nghe:                          ha. Vừa mới lần đầu tiên gặp nhau đã sợ ly tan, cái
                                                                anh Tấn này vô duyên thật.
               Mũ Nâu Mầu Áo Hoa Rừng,                               Khi về đến đầu đường Lê Lợi, trước khi chia
               Anh đi Biệt Động lẫy lừng bốn phương             tay, Tấn ngập ngừng nói với tôi:
                                                                     - Anh nghe nói sau “Một Tháng Huấn Nhục”,
               Ngâm  câu  thơ  này  xong,  anh  có  vẻ  sảng    sinh viên sĩ quan sẽ được về phép . . . anh sẽ tới
           khoái, vừa đi vừa đưa chân đá vào mấy cái lá khô     trường đón em . . .
           trên đường, một hồi rồi anh mới trả lời tôi:              Từ lúc gặp Tấn cho đến khi anh chào tôi ra
               -  Anh chọn  Biệt Động  Quân là vì  anh thích    về, tôi mới nói được một câu ra hồn:
           đời sống hào hùng của người Lính Biệt Động . . .          - Anh đi . . . mạnh giỏi . . . chừng nào về nhớ
           anh chọn Tiểu Đoàn 42 là vì tiểu đoàn này hậu cứ     gởi thơ cho em biết . . .
           ở ngay Cần Thơ, mỗi lần về phép . . . anh sẽ dễ           Con  Loan  thấy  tôi  bước  vào  nhà,  nó  mừng
           dàng . . . đến thăm em . . .                         quýnh, vội vàng từ trên bộ gõ nhẩy tới ôm lấy tôi
               Tôi hỏi một câu thật là ngớ ngẩn:                mà la làng:
               - . . . Tại sao anh lại phải . . . đến thăm em . .      - Trời ơi . . . mày . . . dzề rồi hả . . . tao chờ
           .?                                                   mày muốn hóa đá luôn . . . tưởng ông Tấn bắt mày
               Tấn ngừng lại nhìn tôi . . . tôi cũng nhìn lại   đi luôn rồi chớ! Sao . . . tới đâu rồi? Có gì . . . dzui
           Tấn ...                                              hông?
               Gió bên sông bắt đầu thổi . . .                       Tôi làm như không có chuyện gì xẩy ra, trả
               Bất chợt tôi nghe giọng nói của Tấn:             lời nó:
               -  . . . Tại vì . . . anh thương em . . .             - Ờ . . . thì ảnh chỉ nói đi Thủ Đức nhập khóa .
               Mặt  tôi  đỏ  lên  .  .  .  tai  tôi  lùng  bùng  không   . . chừng nào về phép sẽ ghé thăm tao . . .
           nghe được gì nữa . . . không biết là tại vì gió bên       Tôi chỉ nói với nó có nhiêu đó thôi, và có dặn
           sông thổi qua hay là vì lần đầu tiên trong đời tôi   kỹ là . . . đừng có nói với ai hết . . . con chừng tới
           được nghe một lời tỏ tình êm dịu như vậy . . . tôi   tai bà Giám Thị má của con Sương . . . vậy mà chỉ
           quýnh quáng không biết nói gì . . . không biết làm   tới sáng ngày hôm sau là cả lớp biết tôi có hẹn với
           gì . . . tôi phải có một cái gì đó để mà làm điểm    người yêu . . . và . . . ngày về phép . . . anh hẹn
           tựa . . . sẵn có bàn tay của Tấn đang nắm lấy tay    mình dạo phố.
           tôi, tôi cứ thế mà nắm chặt lấy bàn tay của Tấn.          Giờ  ra  chơi,  con Sương tra hỏi  tôi từng  câu
               Một lúc sau tôi mới hoàn hồn trở lại, tôi vội    từng chữ một:
           vàng dựt tay ra khỏi bàn tay của Tấn, khoanh tay          - Ảnh ... có ... nắm tay mày hông? Ảnh ... có
           trước ngực mà bước đi, không biết tại vì gió của     hứa gì với mày hông? Mày có . . . nói gì với ảnh
           bến Ninh Kiều làm cho tôi lạnh hay là tại tôi muốn   hông ...?
           giữ trái tim đang đập loạn xạ trong lồng ngực.            Cả chục câu hỏi nó đặt  ra với tôi, tôi chẳng
               Tấn đi bên cạnh tôi, vừa đi vừa hát nho nhỏ:     biết đường nào mà trả lời cả, mặt mày cứ cà ngơ
                                                                cà ngốc, làm cho hai đứa nó phải đập vào vai tôi
               Hỡi người yêu nhỏ, từ miền đông đó khi nghe      cười dỡn:
               xuân sang, có nhớ không em?                           - Mới đó mà đã tương tư rồi ... ráng chờ đi em
               Trên đường thênh thang, lần đầu bên nhau         ... Mày như vậy là có phước lắm rồi đó, như hai
               Anh lo mênh mang, lo phút ly tan . . .           đứa tao đây ... từ ế tới ế ... đâu có coong ma nào
               (Xót Xa, Lam Phương)                             đưa đón đâu ...
                                                                     Giờ  tan  học,  có  hai  ba đứa  lạ  hoắc  nào  đâu
               Đầu óc tôi còn đang rối beng lên, đâu có hưởn    cũng  chạy  tới  đi  chung  đường  về  với  tôi,  nói
           đâu mà nghe anh hát . . . nhưng mà đúng là lần       chuyện  tam  bành  chí  cốt  gì  đâu,  cuối  cùng  một
           đầu tiên chúng tôi bên nhau thật . . . có điều, chưa   đứa cười cười nói với tôi:
           biết tôi có . . . chịu không mới đó đã gọi tôi là . . .

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 296
   291   292   293   294   295   296   297   298   299   300   301