Page 297 - DAC SAN BK 2015
P. 297

- Chừng nào anh Tấn về phép, chị nói với ảnh          - Hổng phải thơ của chị là ... em trả tiền đó
           . . . dẫn thêm vài người bạn đi chơi chung cho vui   nha ...
           nha . . .                                                 Nói ngon vậy chớ khi nó nhá lá thơ ra, nhìn
               Cả tháng trời bàn ra tán vào riết cũng nhàm,     thấy  tên  Nguyễn  Thị  Dũng  My  là  mặt  tôi  đã  đỏ
           vả lại không có đề tài gì mới, nên đám bạn tôi đã    lên,  tay  tôi  đưa  ra  cầm  lá  thơ  mà  rung  bẩy  bẩy.
           quên đề tài về Tấn, đổi qua những đề tài khác hấp    Con em tôi thấy vậy, nó vỗ tay cười ngất:
           dẫn hơn. Đôi khi ngồi một minh, tôi chợt nhớ tới          - Dzậy mà còn làm chảnh . . . tui ăn thêm một
           Tấn . . . không biết giờ này anh đang ở đâu? Đã      dĩa bánh ướt nữa cho biếc mặc . . .
           nhập  trường  Thủ  Đức  chưa?  Mặc  dù  không  biết       Tôi dấu lá thơ liền trong bóp, về nhà, mãi tới
           Tấn đã bắt đầu huấn luyện để trở thành người lính    tối, khi mọi người đi ngủ hết rồi, tôi mới dở lá thơ
           hay chưa, nhưng mỗi lần có tiếng đại bác nổ ở xa     ra . . . trong bao thơ có một tấm hình . . . không
           xa, tôi cũng lo ngại dùm cho Tấn.                    phải hình của một thơ sinh nữa, mà là một người
               Trưa hôm đó, vừa đi học về, con nhỏ em tôi       lính tóc hớt cao, da đen bóng, mặc quân phục màu
           đã kéo tôi ra một góc nhà, nhá nhá một phong thơ,    xanh ô liu, tướng nguòi khỏe mạnh oai hùng, dạn
           kề tai tôi nói nho nhỏ:                              dầy  sương  gió,  gương  mặt  rắn  rỏi  đúng  là  một
               - Chị có thơ nè, chị ba!                         người  lính  chiến.  Tấn  đó  sao  .  .  .  ?  Mới  có  vài
               - Dóc, tao đâu có quen ai đâu mà gởi thơ.        tháng quân trường mà Tấn đã thay đổi quá nhiều
               - Không nhận thì thôi . . . thơ của ai đó mà đề   như vậy sao . . .?
           địa chỉ là KBC 4100 Trường Bộ Binh Thủ Đức.               Tấn kể là khóa học đông quá, phải chia làm
           Chị có quen ai đi lính ở trỏng hông?                 hai tiểu đoàn, nên toán của anh phải ở Trung Tâm
               - Ờ . . . Ờ . . . Có . . . đưa cho chị đi.       Huấn  Luyện  Quang  Trung  một  thời  gia  rồi  mới
               - Chà . . . Xưng chị đường hoàng ha! Hết mày     nhập Quân Trường Thủ Đức. Thời gian huấn nhục
           tao rồi hả? Chị có gueng ai ở trỏng hông mà người    thật là khủng khiếp . . . lúc nào cũng phải chạy, tay
           ta dziếc thơ cho chị vậy? À . . . em nhớ rồi . . . có   cầm  súng  vừa  chạy  vừa  hô  khẩu  hiệu.  Huynh
           bữa . . . có ai đó đứng sớ rớ bên kia đường thiệt là   trưởng phạt  hít đất  liên miên . . . hít đất  riết  rồi
           lâu, em thấy chị chạy qua bên đó nói chuyện với      quen, không bị phạt cũng chọc cho Huynh Trưởng
           ảnh,  rồi  tối  đó  chị  nói  với  má  là  đi  tới  nhà  chị   nổi giận mà phạt . . . cho vui. Mỗi đêm, trước khi
           Loan . . . tới khuya mới về. Phải bữa đó chị đi chơi   đi ngủ, Tấn đều nghĩ đến tôi . . . nhớ lại lúc tôi
           với ảnh hông? Phải anh đó . . . là bồ của chị hông?   nắm chặt bàn tay của anh. Tấn nói anh sắp hết thời
               -  Bậy nà! Anh đó . . . chị  quen bữa đi  đám    gian huấn nhục rồi, sẽ được cấp phép về thăm nhà
           cưới người ta . . . chứ đâu có bồ bịch gì với chị    . . . anh sẽ về thăm tôi.
           đâu . . . Đưa thơ cho chị coi . . .                       Tôi đọc đi đọc lại lá thơ không biết bao nhiêu
               - Nếu hổng phải thơ tình thì tui . . . đem đưa   lần . . . Tấn sẽ về thăm tôi . . . bây giờ tôi mới thấy
           cho má . . .                                         là . . . tôi có thương . . . có nhớ Tấn. Nhớ lại lúc
           Nói rồi con quỷ nhỏ vùng bỏ chạy, tôi hoảng hồn      Tấn nói thương tôi, tôi đã lính quýnh không biết
           chạy theo năn nỉ:                                    làm gì, đã nắm chặt lấy tay của Tấn . . . tôi thấy . .
               - Trả lại cho chị đi em cưng . . . hỏng phải bồ   . quê thiệt . . . mắc cở thiệt. Làm như vậy Tấn có
           bịch gì . . . chị chỉ mới quen ảnh thôi mà.          thể hiểu lầm là . . . tôi cũng thương Tấn. Nhưng
               Con quỷ nhỏ đứng lại, ra giá với tôi:            mà . . . tôi có . . . thương Tấn thiệt không . . .? Tôi
               - Một dĩa bánh cuốn, một chén chè bắp nước       cũng không biết nữa . . .
           dừa, một ly sinh tố . . . chịu hông . . .?                Hôm sau đi học, tôi đi thật sớm để gặp tụi con
               Nghe nói tới bánh cuốn là tôi thèm còn hơn       Loan,  con  Sương,  khoe  liền  lập  tức  là  đã  nhận
           nó nữa, đồng ý liền. Nó đâu có khờ, sợ tôi quên      được thơ của Tấn. Cả hai đứa ngắm tấm hình Tấn
           chi, nó lôi tôi ra chợ liền, kêu xong mấy món mà     mặc đồ lính, chụp trước văn phòng Đại đội, tấm
           nó đã đặt trước với tôi rồi mới đưa thơ. Tôi giao    tắc khen:
           trước:                                                    - Tấn . . . của mày . . . đẹp trai . . . oai hùng
                                                                thiệt ...   Tấn của tôi . . .?

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 297
   292   293   294   295   296   297   298   299   300   301   302