Page 301 - DAC SAN BK 2015
P. 301

cũng chỉ cho thời hạn là Ba Mươi Giây . . . Lẹ lên.       Tôi ngắm mình trong gương . . . Cũng được
           Sau  này,  anh  lên  làm  Huynh  trưởng,  cũng  bắt   được.
           chước ra lệnh cho đàn em y hệt như vậy). Má nhỏ           Quân  trường  Thủ  Đức  thật  là  lớn,  lớn  hơn
           nhẹ hỏi tôi:                                         trưởng Đoàn Thị Điểm của tôi nhiều lắm. khán đài
               -  Ba  muốn  lên  Sài  Gòn  mua  ít  cây  vải,  cần   của Vũ Đình Trưởng đầy những thân nhân của các
           người đi theo phụ, con thi xong rồi, có phải làm gì   Tân Sĩ Quan đi dự lễ, ai cũng mặc đồ thật là sang,
           nữa hông? Nếu không mắc chuyện gì, con đi theo       thật là đẹp, đủ mầu sắc. Phía dưới sân . . . toàn là
           phụ ba được hông?                                    lính. Chưa bao giờ  tôi được thấy nhiều lính như
               Tôi làm bộ suy nghĩ rồi hỏi ba:                  vậy, đội nào xếp vào đội nấy, thẳng băng từ trên
               -  Ba  tính  đi  ngày  nào?  Con  Loan  và  Sương   xuống  dưới,  từ  trước  ra  sau,  và  chỉ  có  một  mầu
           cũng rủ con lên Sài Gòn dự lễ mãn khóa học của .     kaki vàng duy nhất mà tôi. Tôi nhìn quanh, cái cột
           . . người bạn nó (chứ không phải bạn của tôi) ở      cờ thì dễ tìm quá rồi, vì nó cao vòi vọi, và trong
           Thủ  Đức,  vào  ngày  Thứ  Bẩy  tuần  tới,    nếu  vậy   sân chỉ có một cái cột cờ mà thôi, không thể lộn
           mình đi bữa Thứ Sáu được hông ba . . . Sáng Thứ      được, thế nhưng khi nhìn vào hàng quân, ai cũng
           Bẩy ba cho con đi với hai đứa nó lên Thủ Đức dự      giống ai hết, dù nhìn kỹ tới đâu, tôi cũng không
           lễ, chiều về mình đi mua đồ nha ba.                  thể  nào  mà  kiếm  ra  Tấn  đang  đứng  ở  chổ  nào?
               - Mua đồ phải đi buổi sáng sớm, vô tuốt trong    Làm sao mà kiếm ra chàng của tôi đây?
           Chợ  Lớn  lận,  thôi  để  Thứ  Bẩy  ba  đi  thăm  mấy      Buổi  lễ  bắt  đầu,  không  khí  thật  là  trang
           nguòi bạn, sáng Chủ Nhật đi mua hàng rồi về nhà      nghiêm,  cả  một  hội  trường  bao  la  như  vậy  mà
           luôn.  Tía con mình sẽ  ở  nhà  của Thím  Hai,  nhà   không một tiếng động, tôi chỉ nghe được một tiếng
           thím  hổng  có  lớn  hung,  ba  đứa  con  gái  tụi  bay   hô:
           ráng trải chiếu ngủ dưới sàn đó . . . chịu hông?          “Quỳ xuống, các Sinh Viên Sĩ Quan!”
               Tôi chịu quá đi chứ, ngủ đất tôi cũng chịu, nói       Một  hàng  những  nguòi  lính  mặc  quân  phục
           chi có chiếu.                                        đại                                             lễ
               Tôi vội  vàng  chạy vào  trong phòng viết thư
           báo cho Tấn hay là sẽ lên dự lễ mãn khóa của anh
           cùng  với  đám  Loan và  Sương, theo lời anh dặn,
           sau buổi lễ, tôi sẽ đến chờ anh ở ngay cột cờ của
           Vũ Đình Trưởng. Viết gấp gáp vài dòng, tôi lẹ lẹ
           chạy bay ra bưu điện gởi liền, cầu mong cho Tấn
           nhận được thơ này trước ngày lễ.
               Sáng Thứ Bẩy, tôi thức dậy từ sáng sớm, lo
           trang điểm thay đồ, làm tới làm lui, tôi nhìn mình
           trong kiếng vẫn . . . không thấy hài lòng, lại rửa
           mặt làm lại . . . cũng không được . . . Con Loan
           thấy tôi cứ lui cui  thoa thoa đánh đánh, nó cười
           chọc tôi:
               - Bộ mày sửa soạn . . . làm đám cưới hay sao     quỳ chân phải xuống đất, chân trái co lại 90 độ,
           mà lính quýnh làm hoài hổng xong gì hết vậy! Để      lưng thẳng băng, tay trái đặt lên đùi trái, tay phải
           đó . . . tao trang điểm dùm cho.                     buông  xuống  bên  minh.  Một  đoàn  những  người
               Miệng nói, tay nó dựt chùm bông gòn trong        lính khác mang cặp lon gắn lên vai tất cả các Sinh
           tay tôi lau lau chùi chùi . . . tay này nó chụp cái cọ,   Viên Sĩ Quan đang quỳ trước mặt. Khi những cặp
           tay  kia  nó  lấy  đồ  đánh  phấn  .  .  .  nó  làm  lẹ  như   lon óng ánh vàng hình con cá đã được gắn lên vai,
           chớp . . . chỉ ba mươi giây là xong cái bản mặt của   tôi lại nghe một tiếng hô nữa thật là dõng dạc:
           tôi. Xong xuôi, nó thụt lui ra sau đứng ngắm cái
           tác phẩm sống mà tự khen:                                 “ĐỨNG  LÊN,  CÁC  TÂN  SĨ  QUAN  CỦA
               - Rồi! Đặng rồi đó cô dâu!                       QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA!”

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 301
   296   297   298   299   300   301   302   303   304   305   306