Page 300 - DAC SAN BK 2015
P. 300

cẩn thận kẹp nó vào giữa hai chân, lấy vạt áo dài         Nghe Tấn nói viết thư, tôi còn mừng hơn Tấn
           che đi, khi nhìn lên, tôi thấy Tấn ngồi im, nhưng    nữa, vội vàng nói ngay:
           gương mặt tươi tỉnh có vẻ cảm động lắm. Chỉ một           - Em sẽ . . . viết thư cho anh.
           thoáng thôi, tôi nhận thấy Tấn vui vẻ hẳn lên, anh        Thư đi tin lại, tôi và Tấn đã trở thành đôi bạn
           có  vẻ  tự  tin  hơn  trước,  vui  vẻ  kể  cho  chúng  tôi   thân  với  nhau.  Thấm  thoắt  Tấn  đã  trải  qua  chín
           nghe  những  vui  buồn  ở  quân  trường,  đến  những   tháng quân trường. Gần tới ngày mãn khóa, Tấn
           ngày Chủ Nhật không được đi phép, những thằng        viết thơ khẩn hoản mời tôi dự buổi lễ quan trọng
           độc thân không có ai đến thăm như anh, rủ nhau đi    của  đời  anh,  tôi  do  dự  không  biết  quyết  định  ra
           chọc phá những anh chàng khóa sinh may mắn có        sao? Suốt thời gian Tấn học trong quân trường, tôi
           người  yêu lên thăm.  Ngồi  nói  chuyện  chung với   viện cớ còn phải học thi, không lên Sài Gòn thăm
           nhau một lúc thì tôi thấy con Loan nháy mắt làm      anh, chỉ còn một dịp cuối cùng gặp anh trong ngày
           dấu với Sương, hai đứa nó cùng đứng lên nói với      mãn khóa này mà thôi. Tấn cho biết, anh đã được
           Tấn:                                                 chọn về Biệt Động Quân, nhưng phải đi học thêm
               - Anh Tấn ngồi chơi một chút nha, để tụi em      khóa “Rừng Núi Sình Lầy “ ở Dục Mỹ rồi sau đó
           đi mua ổi xá lị về ăn cho vui.                       mới chọn đơn vị, mặc dù anh đã xin từ đầu khóa là
               Chỉ còn mình tôi với Tấn, anh đột nhiên im       được phục vụ ở Tiểu Đoàn 42, nhưng tùy theo tiểu
           lặng, chỉ chăm chú nhìn tôi, một lúc sau anh mới     đoàn  này  có  nhu  cầu  hay  không,  nếu  phải  chọn
           nói:                                                 vùng khác hoặc tiểu đoàn khác, anh khó lòng mà
               - Dũng My à . . . những lần đi phép sau, anh     được dịp về lại Cần Thơ. Tôi đem chuyện này ra
           chỉ được có 24 tiếng mà thôi, nên không đủ thì giờ   vấn kế Loan và Sương, hai đứa này cũng chưa bao
           đi xe đò về Cần Thơ thăm em đâu . . . hay là . . .   giờ  có dịp  ghé Sài  Gòn để xem  đèn Sài  Gòn có
           em có thể . . . lên Sài Gòn . . . mình đi chơi . . .   đúng là . . . ngọn xanh ngọn đỏ như trong những
           được hông . . .?                                     bài  giảng ở  trường hay  không? Tụi nó cũng háo
               Tôi chỉ là một con nhỏ ngáo, quanh năm suốt      hức như tôi, nhưng không có kế sách nào để bỏ
           tháng chỉ biết có một con đường từ nhà tới trường,   nhà đi hai ba ngày liên tiếp được.
           đi  xa  lắm  là  tới  bến  Ninh  Kiều,  làm  sao  mà  tôi      Tôi về nhà mặt mày bí xị, xuống bếp ngồi một
           dám một mình lên Sài Gòn! Mà có dám đi nữa, tôi      đống. bất chợt tôi nghe ba má đang bàn tính công
           cũng không biết đường đi, không biết làm sao mà      việc với nhau, ba tôi nói:
           mua vé xe đò. Thấy tôi ngồi im, Tấn chắc là tôi           -  Tui  phải  lên  Sài  Gòn  mua  ít  cây  vải  đặng
           ngại đi một mình, anh nói thêm:                      may đồ cho khách, đem về nhiều như vậy phải có
               - Hay là . . . em rủ cả Loan và Sương cùng đi    ai  đi  theo  xách  đồ  phụ,  bà  có  đi  theo  tui  được
           cho có bạn . . .                                     hông?
               Tôi lại càng bối rối, không biết trả lời sao . . .      Má tôi trả lời liền:
           có thêm Loan và Sương, tôi . . . cũng dám đi Sài          - Tui đi nữa thì ai coi tiệm đây? Hổng được
           Gòn một chuyến lắm! Nhưng làm sao mà ăn nói,         đâu . . . để coi có đứa nào đi phụ vác đồ với ông . .
           mà xin phép ba má đây?                               . con My vừa mới thi xong, chắc đi được . . . để tôi
               Hai đứa nó đâu rồi . . . sao không về đây mà     hỏi nó coi...
           cú bồ tôi . . .                                           Tôi mừng còn hơn thi đậu, vội vàng tính kế
               Cuối cùng, tôi cũng khôn ra mà trả lời Tấn:      làm sao cho ngày đi với ba lên Sài Gòn trước ngày
               - My cũng muốn đi thăm anh lắm . . . nhưng       làm lễ mãn khóa của Tấn, thì mới có cơ xin đi Thủ
           chưa bao giờ em đi xa như vậy cả . . . Thôi, để em   Đức. Một lúc sau, má tôi kêu:
           ráng xin phép ba má coi ra sao . . .                      -  Dũng  My  à,  con  có  trong  nhà  hông?  Lên
               Tấn mừng rỡ nói:                                 tiệm má có công chuyện nhờ con nè.
               - Dũng My ráng xin phép ba má đi thăm anh             Tôi dạ một tiếng thiệt lớn rồi chạy bay lên nhà
           nha . . . dù được hay không được cũng viết thư cho   trên . . . đúng ba mươi giây (Tấn kể cho tôi nghe là
           anh hay nha . . .                                    trong  thời  gian  huấn  nhục,  khi  Huynh  trưởng  ra
                                                                lệnh cho đàn em làm chuyện gì, dù là mau hay lâu,

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 300
   295   296   297   298   299   300   301   302   303   304   305