Page 298 - DAC SAN BK 2015
P. 298

Buổi  trưa tan học, cái  tin tôi nhận được thơ   rỏi đen thui, đen tới nỗi gần bằng đôi giầy đen anh
           của Tấn đã lan truyền từ miệng đứa này qua đứa       mang  dưới  chân.  Khi  anh  cười,  hàm  răng  trắng
           khác thật là nhanh, tôi vừa ra khỏi cổng là cũng đã   bong,  giống  y  chang  tấm  hình  của  ông  chà  và
           có mấy đứa đón đường hỏi thăm, đòi coi hình của      quảng cáo trên kem đánh răng “Hynos” vậy. Tấn
           Tấn rồi . . . Tấn của tôi . . . dễ gì tôi cho ai coi hình   mặc đồ vàng không ôm sát người như khi anh mặc
           của Tấn . . . xin lỗi tụi bay đi.                    bộ đồ lính mầu ô liu, nhưng dáng người anh cao
               Tôi  đang  đi,  chợt  con  Loan  hớt  hơ  hớt  hải   ráo, vẫn toát ra vẻ khỏe mạnh nhanh nhẹn của một
           chạy lại nắm tay tôi, vừa nói vừa thở:               người lính. Tấn cười vui mở lời:
               - My à . . . tao thấy có ông Lính Thủ Đức nào         - Anh mời Dũng My . . . với Loan, với Sương
           đứng đằng kia kìa . . . giống như đang chờ ai đó . .   . . . minh đi ra quán uống nước nói chuyện cho vui
           . phải Tấn hông . . .?                               nha.
               Tấn? Tôi vừa mới nhận được thơ của Tấn đây            Nghe  cách  nói  của  anh,  tôi  hiểu  là  anh  chỉ
           mà . . . anh chỉ sắp mãn khóa huấn nhục thôi, đâu    muốn đi với một mình tôi thôi, đâu có muốn hai
           thể nào thơ vừa mới tới mà người cũng tới theo!      con nhỏ này theo kỳ đả cản muỗi làm chi, nhưng
           Tôi cười vui trả lời nó:                             có  tụi  nó  đó,  lại  cũng  là  bạn  thân  của  tôi  nữa,
               - Hổng phải đâu . . . ảnh muốn về cũng phải      không lẽ không mời . . .   Rõ ràng anh chỉ mời có
           cả tháng nữa lận, tụi mày phá tao hoài à. Đi chỗ     ba đứa thôi, thế mà mấy đứa khác cũng nhập bọn
           khác chơi đi mày!                                    đi  theo  tụi  tôi,  đứa  nào  cũng  kiếm  cách  nói
               Tôi  chưa  kịp  nói  xong  thì  đã  có  một  cái  gì   chuyện, hỏi thăm Tấn đủ điều . . . cũng vui. Khi
           mầu ka ki vàng đứng trước mặt tôi . . . tôi chới với   thấy  tụi  tôi  đi  ngang,  đám  học  trò  đều  đứng  lại
           nhìn lên, há miệng thật lớn mà không nói ra lời . . .   nhìn Tấn và chào tôi, làm tôi mắc cở quá chừng . .
           mắt tôi mờ đi . . . tai tôi ù lên chẳng biết gì cả . . .   .  chắc  là  mặt  tôi  lúc  đó  đỏ  lên  lắm  lắm.  Không
           một giọng nói ồm ồm lạ hoắc vang lên:                những đám học trò con gái nhìn tụi tôi, đám học
               - Dũng My . . . anh về thăm em nè . . .          trò con trai cũng đứng lại dòm, tôi để ý thấy họ
               Tấn! Tấn của tôi . . . Tấn đã về . . . Tấn đến   nhìn Tấn chăm chăm, cặp mắt có vẻ . . . thán phục
           đón tôi ngay tại cổng trưởng . . . Tôi sung sướng    lắm. Tôi nhìn lại Tấn trong bộ quân phục . . . lịch
           muốn  trào nước mắt  ra, ráng trấn tỉnh nhưng cứ     sự . . . oai nghiêm . . . tôi còn thích Tấn, huống chi
           đứng chết trân đó chứ không nói được câu nào cả.     tụi nó.
           Con Loan thấy vậy nhanh miệng nói thế tôi:                Tới quán nước, tôi ngạc nhiên thấy anh đứng
               - Anh Tấn . . . anh về hồi nào mà le dữ vậy?     nghiêm đưa tay chào vào trong quán, rồi mới bước
           Con My mới nhận được thư anh bữa qua thôi hà . .     vào  (anh  làm  lẹ  quá,  tới  nỗi  tôi  chỉ  thoáng  thấy
           .                                                    thôi). Tấn kéo ghế cho tôi ngồi (chỉ một mình tôi
               Lúc bấy giờ tôi mới hoàn hồn . . . ấp úng nói    thôi đó) rồi mới kéo ghế cho minh, đưa tay lấy cái
           với Tấn:                                             nón cát kết để lên bàn. Tôi nhìn thấy cái đầu anh .
               - Anh về . . . lẹ dữ vậy!                        .  .  trọc  lóc,  tròn  vo  như  trái  dừa  khô,  tôi  không
               Con Sương đứng kế bên tôi xía vô:                nhịn  được  cười,  cả  đám  con  gái  nhìn  anh  cũng
               - Nó làm bộ nói vậy chứ . . . ngày nào cũng      cười  lên  thành  tiếng.  Tôi  ráng  nín  cười,  nói  với
           mong anh về đó . . .                                 Tấn:
               Tôi mắc cở, quay lại nạt nó:                          - Anh Tấn hớt cái đầu . . . trọc lóc . . . coi . . .
               - Coong gủy                                      ngộ quá hà . . .
               Tấn  hôm  nay  không  mặc  đồ  ô  liu  nữa,  mà       Tôi sợ tiếng cười quá lớn của tôi, lại còn cả
           mặc bộ đồ ka ki vàng ủi hồ cứng láng bong, đeo       đám cười phụ theo sẽ làm cho anh quê, nhưng trái
           dây  biểu  chương  mầu  đỏ,  đội  cát  kết  cũng  mầu   lại, Tấn cười tươi như hoa, trả lời tôi:
           vàng, có huy hiệu ngọn lửa, vai trái cũng có cái          - Lính mà em! Thằng nào cũng phải hớt trọc
           huy hiệu ngọn lửa mầu đó, trên ngực có bảng tên      lóc như vậy hết á! Hớt xong rồi mới được đi phép
           “Hoàng  Anh  Tấn”.  Trên  người  Tấn  cái  gì  cũng   đó! Mới dòm thì kỳ, chính tụi anh nhìn nhau còn
           vàng hết, trử có hai thứ mầu đen: Khuôn mặt rắn

                    _____________________________________________________________________________________________

                         Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 298
   293   294   295   296   297   298   299   300   301   302   303