Page 310 - DAC SAN BK 2015
P. 310
- Tao mới đi chơi với Tấn cách đây một tuần Tim tôi thót lại.
lễ... không có giận nhau gì hết... Đám cưới đã đi rồi... tôi không buồn nhưng dĩ
Tôi kể cho Loan nghe tất cả mọi chuyện, từ nhiên là không vui. Tôi đổi ý, không muốn về nhà
lúc Tấn và ba má đến nhà cho tới bữa đi chơi riêng nữa, nói với Loan :
với Tấn... - Thôi mày đi học đi... tao ra Bến Ninh Kiều
Loan nghe kể, cúi đầu suy nghĩ... cuối cùng, ngồi một hồi rồi sẽ về nhà...
nó nói với tôi : Loan không nói năng gì, nó im lặng đi bên
- Ba má mày đã bằng lòng gả... mày cũng đã tôi.
nói rõ ràng là chịu lấy Tấn, vậy thì tại sao lại có Tới bến Ninh Kiều, những người đi tản bộ tập
chuyện Tấn đi lấy người khác... Có khi nào là đám thể thao sáng sớm đã về hết rồi, và còn quá sớm
cưới của một người bà con nào đó trong gia đình, cho những người đi thăm phong cảnh, nên ghế đá
nhờ ba má Tấn tổ chức đám cưới dùm ? Chắc mày công viên còn trống nhiều lắm. Tôi với Loan chọn
phải tới nhà Tấn ngay bây giờ để hỏi cho ra lẽ mới một cái ghế đá khuất sau rặng cây Dương ngồi
được... nhìn ra sông, mỗi người theo đuổi một ý nghĩ
- Anh em bà con của Tấn ở tuốt trên Sài Gòn riêng. Một lúc sau, Loan mở lời :
chứ không có ai ở đây cả... chắc chắn là đám cưới - Mày có biết con nhỏ Thanh đó không ? Tấn
của Tấn rồi... không lẽ Tấn khơi khơi bỏ tao như quen với nó hồi nào ?
vậy sao...? Mà Tấn... lấy ai vậy ? - Thanh là dân nhẩy đầm, đẹp gái, con nhà
- Ảnh lấy ai... mày còn không biết thì làm sao giầu. Tấn quen với Thanh từ hồi còn học trung
tao biết được ? Đi... Đi với tao... học, ưa đi nhẩy đầm với nhau, Tấn có nói với tao
- Thôi mày ơi... đám cưới của người ta, tao tới về Thanh, anh nói chỉ quen biết sơ sơ vì thường
nơi, người ta kêu là tao tới... đánh ghen... quê lắm gặp mặt nhau ở những “Pạc ti” nhưng anh không
Loan ơi. Người ta không lấy mình, thì mình... lấy hợp với Thanh. Từ khi đi lính thì Tấn không còn
người khác... hổng lẽ chạy tới hỏi... tại sao anh quen với Thanh nữa.
không lấy tui... - Mày có... biết nhẩy không ?
- Mày không tới thì... tao tới. Bề gì tao cũng - Tao biết nhẩy... cò cò thôi, và chưa bao giờ
là bạn thân của mày, lần nào hai đứa mày đi chơi đi “ban” cả.
cũng ghé tao... chuyện hai đứa mày sắp lấy nhau, Loan ngồi với tôi lâu lắm, tôi phải hối nó :
tao cũng biết. Vậy thì việc Tấn đi lấy vợ khác - Mày đi học đi, gần tới kỳ thi rồi.
cũng làm phiền cho tao lắm... tao phải tới nhà hắn Loan muốn ngồi vói tôi lâu hơn nữa, dùng
mới được...tức lắm. dằng một lúc nó mới chịu đứng dậy :
- Mày có tới nhà Tấn thì lúc khác đi... bây giờ - Bỏ mày ở đây một mình trong lúc này... tao
mày làm ơn đưa tao về nhà dùm, tao đi không không yên tâm chút nào... thôi tao cũng phải đi, tối
vững nữa rồi. nay tao sẽ ghé mày...
Loan dẫn tôi bước thấp bước cao, đầu óc tôi Tôi ngồi một mình... cũng chẳng suy nghĩ gì
hoang mang... không biết mình đang đi đâu đây thêm... gió thổi vi vu qua hàng cây Dương nghe
nữa... buồn làm sao... cuộc tình hai năm của tôi và Tấn,
Đang đi, tôi bỗng nghe tiếng kèn xe inh ỏi xem ra thì cũng lâu, nhưng cuối cùng chỉ như một
phía sau, hai đứa vội vàng nhẩy lên lề, đưa mắt cơn gió thoảng, tới và ra đi thật nhanh. Tôi chợt
nhìn ra ngoài đường... xe đám cưới... ba bốn chiếc nhớ lại bản nhạc mà Tấn thường hay hát :
xe chạy thành một đoàn, chiếc đi giữa giăng hoa “Giữa ngày vui mới, cuộc tình phơi phới.
từ đầu tới cuối... tôi buột miệng la lên : Anh nghe như đã chôn chặt bước chân người
- Xe đám cưới... xa.
Loan mở lớn cặp mắt ra nhìn... nó cũng la lên: Hố sâu thời gian thời gian đắng cay.
- Đám cưới... tao thấy... Tấn ngồi trong đó... Sẽ đưa tình ta về trong phũ phàng... ”
với con Thanh mặc áo cưới màu trắng, đội voan (Xót Xa - Lam Phương).
trên đầu... Tấn cưới con Thanh ở gần bến xe đó...
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 310