Page 191 - index
P. 191
hưởng đến tính tình con cái. Cha mẹ dữ dằn, con Bốn
cái khó mà hiền lành được, vì ngày ngày học cách Mẹ tôi làm như lấy vợ cho bà, cứ khóc lóc thúc
ăn nói, cách đối xử, tiêm nhiễm những thói quen giục mãi. Tôi tâm sự với một người bạn cũ. Anh
của cha mẹ, và đem ra xử sự với đời, mà không cười và nói:
biết đó là xấu. Tôi cố bào chữa cho Lam, nhưng - Hay là cậu thử tìm hiểu Mai, em gái tôi xem
mẹ tôi đã nhất quyết, không lay chuyển được. Bà sao. Nó cũng sẵn có cảm tình với cậu đó. Mai hiền
nói: lành lắm. Ðược bạn khuyến khích, tôi bắt đầu tìm
- Mẹ thương con, mẹ không muốn sau này con hiểu Mai. Nàng không đẹp, không xấu, chăm chỉ,
khổ vì đời sống gia đình thiếu hạnh phúc. Vì hiền lành. Trước đây, đến nhà bạn chơi, tôi chỉ
không có gì khổ bằng có vợ dữ dằn, hỗn láo, có thấy Mai thấp thoáng đâu đó sau bàn học, hoặc
thể làm người chồng buồn phiền sinh ra rượu chè, lẳng lặng rút lui sau khi cúi đầu chào lễ phép. Dẫn
cờ bạc, trai gái hư hỏng. Mẹ thương con, lo cho Mai đi chơi, tôi không tìm hiểu được chi nhiều về
tương lai con nên mẹ không chịu. Tôi định nói với Mai, vì nàng quá thụ động, khi nào cũng nhẹ
mẹ rằng, con trai của mẹ cũng chẳng hiền lành chi, nhàng chìu chuộng, ít đưa ý kiến riêng. Khi hỏi ý,
mà chê thiên hạ. Nhưng sợ mẹ buồn nên im lặng. nàng thường bảo:
Mẹ của Lam biết được ý kiến của mẹ tôi, nổi tự - Dạ, anh cho em đi đâu cũng thích cả, anh vui
ái, nói nhiều lời tàn nhẫn, tổn thương đến gia đình thì em cũng vui.Tôi đem nhận xét về cái hiền lành
tôi, và tuyên bố không bao giờ gả Lam cho tôi. của Mai nói với một người bạn. Anh cười hô hố
Khi bị trắc trở, ngăn cấm thì tình yêu càng thêm và nói:
tha thiết bốc lửa, và hai đứa tôi càng quyết vượt - Trời ơi, khi mới quen thì em nào mà không
qua hàng rào ngăn cản của gia đình. Muốn sống hiền lành như thánh mẫu, dịu dàng như tiên cô.
cho nhau, và sống chết vì tình yêu. Một lần chìu ý Khi cưới về thì cái đuôi dài thòng mới lòi ra, và
mẹ, tôi miễn cưỡng đi xem mặt một cô mà mẹ tôi dữ như chằng tinh. Em nào cũng vậy cả. Tôi hỏi
gọi là gia đình phúc hậu đàng hoàng. Tôi chẳng thẳng anh của Mai, anh trả lời:
tha thiết gì, chỉ giữ đủ lịch sự tôi thiểu để cho mẹ - Con nhỏ hiền lành, biết nhường nhịn và rất
khỏi mất mặt. Lần đó Lam biết được, nàng giận dịu dàng. Cậu có phước lắm mới gặp nó. Không
dữ sỉ vả tôi: phải vì nó là em gái mà tôi khen đâu. Mẹ tôi đến
- Anh là một thằng đểu cáng, xấu xa đê tiện, thăm gia đình Mai nhiều lần, khen mẹ của Mai
một kẻ hèn nhát núp váy mẹ, không dám làm gì phúc hậu, hiền lành, cư xử lịch sự, phải phép với
cả. Anh không xứng đáng với tình yêu của tôi. Tôi chồng. Bà nghĩ rằng, nhất định Mai cũng học
nghe mà bàng hoàng, như bị sét đánh. Hai đứa được nề nếp gia đình của mẹ, không nhiều thì ít.
giận nhau. Tôi chợt nhớ tới lời nhận xét của mẹ, Bà thúc tôi làm đám cưới ngay. Tôi xin hoãn một
và thấy bà cũng có lý phần nào. Nhưng tim tôi vẫn thời gian để tìm hiểu thêm, mẹ không chịu và bảo:
nát tan xót xa vì chuyện tình đổ vỡ. Ngay sau đó, - Lấy vợ thì lấy liền tay, chớ để lâu ngày lắm
Lam có người yêu mới là Tuân. Tuân cũng là kẻ dèm pha. Tôi nói rằng, nếu nghe được lời dèm
trong đám bạn bè quen biết lâu dài với tôi, tính pha đúng, thì cũng là điều tốt, mình khỏi phải xét
tình Tuân hiền lành, chịu đựng, và Tuân đã bền bỉ đoán lầm người. Mẹ tôi lại giảng cho tôi rằng, chín
theo đuổi Lam từ lâu. Nửa năm sau, tôi đi dự đám mươi phần trăm cách cư xử của con cái là do ảnh
cưới Tuân, Lam với trái tim vỡ nát, nhưng cũng hưởng sinh hoạt tốt xấu của cha mẹ. Cha mẹ gieo
vui mừng vì Lam lấy được chồng hiền lành và vào đầu con cái thứ tư tưởng nào, thì nó sẽ hành
đàng hoàng, có thể bảo đảm đời sống tinh thần vật động theo lối đó. Thương mẹ, tôi tạm quên kinh
chất cho gia đình sau này. Tôi thật tình nghĩ rằng, nghiệm ghê gớm trong đời sống gia đình của bạn
tôi không bằng được Tuân về nhiều mặt. Lam bỏ bè và đồng sự, liều thân lấy vợ cho mẹ vui lòng.
tôi là phải. Có một ông bạn bảo rằng, lại thêm một thằng đàn
ông ngu muội đi vào vết xe đổ nghìn năm của
nhân loại.
191
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX