Page 194 - index
P. 194

một phần ba gởi về giúp những bạn bè đang đói          mất vui, mà phí phạm ngày tháng yên ấm của gia
           khó khắc khoải trong lao tù, trong các vùng kinh       đình. Dù giàu sang danh vọng đến mấy, mà gia
           tế mới... Hai vợ chồng dắt nhau đi tìm việc, và        đình thiếu hạnh phúc thì đời không còn ý nghĩa gì.
           không nản lòng. Tôi tìm được một chân rửa chén         Thế là tôi tìm được nguồn vui và yên tĩnh tâm
           bát tại khách sạn Holiday Inn. Mai tìm được một        hồn...
           chân làm bánh ngọt Donut. Chúng tôi tự túc được        Chín
           rồi, và từ đó mà tiến lên, tôi tìm được công việc        Nhiều khi nằm bên nhau, tôi hỏi Mai:
           khác  trong  hãng  tiện  có  đồng  lương  khá            - Sao hơn mười mấy năm sống bên nhau, chưa
           hơn.Chúng tôi bắt liên lạc với bạn bè xa gần, và       bao giờ em làm cho anh buồn lòng, chưa bao giờ
           ao ước được đóng góp phần nào vào nỗ lực làm           em làm cho anh phải nổi giận. Em có khi nào buồn
           vơi khổ trên quê nhà. Thư của bạn bè hồi âm với        giận anh không?Nàng nói:
           lời  lẽ  bi  quan,  nhiều  người  khuyên  tạm  quên      -  Sách  dạy  cho  em  biết  rằng,  người  cho  thì
           chuyện quê hương đi, mà lo cho đời sống bản thân       được  nhiều  hạnh  phúc  hơn  người  nhận.  Không
           và gia đình trước đã...Nhiều đêm Mai thì thầm:         cầu thì sẽ được, không đòi thì sẽ có. Biết vui với
             - Chúng ta có yên lòng hưởng hạnh phúc, tự do        cái tương đối mà mình đang có, thì trở thành kẻ
           khi cả quê hương đang chìm đắm trong khổ đau?          sung sướng nhất  trong  đời.  Cho đi  tình thương
           Chúng ta có quên được bao nhiêu người đang kỳ          chân thành, thì được nhận lại bằng tình thương.
           vọng chúng ta nơi quê nhà? Liệu chúng ta có làm        Nhiều người đàn bà đòi hỏi ở chồng quá đáng,
           được gì không hay chỉ mải mê lo cho đời sống           ngoài khả năng của chồng. Bao nhiêu cũng không
           riêng tư? ... Chưa bao giờ tôi nghe Mai phàn nàn,      thỏa mãn cả. Họ không nhìn thấy sự hy sinh của
           sanh nạnh với tôi về công việc trong nhà. Chưa         người khác, mà chỉ cố bươi móc lỗi lầm cỏn con
           bao giờ nàng lên giọng sai bảo tôi hút bụi, quét       của chồng để mà trách móc, giận hờn. Làm thế
           nhà, rửa chén bát. Nếu rảnh, thì tôi làm, nếu tôi      không có lợi gì cả, mà chỉ là cách phá hoại hạnh
           bận xem  những trận thể  thao hấp dẫn, thì thôi.       phúc gia đình hữu hiệu nhất. Tôi thành thực mà
           Nhiều lúc Mai không cho tôi rửa chén bát, giành        nói rằng đã học được rất nhiều điều tốt của vợ tôi.
           lấy  mà  làm,  vì  những  lúc  đó  nàng  rảnh  rang.   Nàng càng dịu dàng, càng thu mình nhỏ lại, thì tôi
           Chúng tôi cùng làm việc nhà trong tinh thần chia       càng thương yêu trang trải bù đắp cho vợ nhiều
           sẻ, không phải trong trách nhiệm phân chia việc        hơn. Mỗi khi đi làm về, thấy nét mặt tươi vui hân
           nào chồng làm, việc nào vợ làm. Mai chưa bao giờ       hoan của vợ, thì bao nhiêu mệt nhọc bực bội trong
           tranh hơn thua với chồng. Nàng quan niệm rằng,         ngày đều tiêu tan. Khi tôi phạm phải lỗi lầm, hành
           vợ  chồng  không  cần  tranh  hơn  thua  nhau,  hơn    động sai quấy, vợ tôi thường an ủi rằng, mình là
           chồng cũng không được gì mà chỉ tổ tình yêu bị         con  người  chứ  đâu  phải  là  thần  thánh  chi,  mà
           tổn  thương…  Chưa  bao  giờ  Mai  lớn  tiếng  hay     không có sai lầm. Ðừng buồn, cái thiệt hại này
           khăng khăng quyết đoán việc gì. Khi nào cũng dịu       cũng là bài học tốt về sau. Những an ủi, k huy ến
           dàng thảo luận và sẵn sàng chờ lúc thuận tiện để t     khích tinh thần của vợ, làm cho đời sống tôi nhẹ
           huy  ết  phục  thêm.  Tôi  đã  nghe  thấy  vợ  nhiều   nhàng, êm ái, thư dãn, không bị dồn ép, không bị
           người  bạn,  sẵn  sàng  xẵng  tiếng  với  chồng,  mở   áp lực cuộc sống, không có căng thẳng gia đình
           miệng ra là nói nặng lời, nói điều chua chát khó       như  nhiều  bạn  bè  khác.  Trên  bước  đường  tha
           nghe,  và  tôi  biết  mình  may  mắn  có  vợ  hiền  ...   hương,  một  lần  vợ  chồng  Tuân-Lam  ghé  thăm
           Những lúc tôi gặp khó khăn ngoài xã hội, mang          chúng tôi. Tuân là bạn cũ, Lam là người xưa. Vợ
           bực bội và cái không vui về nhà, Mai thường k          tôi biết  rõ mối tình cũ giữa tôi và  Lam,  nhưng
           huy ên tôi rằng:                                       nàng tin chồng, và rất lịch sự, vồn vã đón tiếp họ
             - Mục tiêu tối thượng của đời người là đi tìm        hết lòng. Có lẽ Mai cũng biết c huy ện xưa của
           hạnh phúc. Ði làm kiếm tiền cũng chỉ để mua hạnh       chúng tôi đã nguội lạnh từ lâu, chẳng ai còn tiếc
           phúc. Hạnh phúc đích thực của cuộc sống là gia         thương chi. Tuân vẫn hiền lành phúc hậu như xưa,
           đình vui vẻ, ấm êm và dễ chịu. Không tội chi đem       nét mặt chịu đựng. Ðêm k huy a tôi vẳng nghe
           cái khó khăn bực bội của bên ngoài về nhà cho          tiếng Lam đay nghiến dằn vặt chồng ở phòng bên




                                                                                                               194

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   189   190   191   192   193   194   195   196   197   198   199