Page 193 - index
P. 193

may  đến  mười  hai  giờ  khuya.  Một  mình  nuôi      chiếu rọi trên quê hương, trở lại đời sống không
           chồng tù tội, nuôi con thơ dại, ngược xuôi trong       áp bức kẹp kềm. Một vài người trong nhóm bất
           cuộc đổi đời. Những năm tháng nằm tù, có nhiều         cẩn, tổ chức bị đổ bể, đa số anh em bị bắt. Tôi
           thì giờ suy nghĩ,  tôi mới  sâu sắc nhận ra mình       chạy thoát được với cái áo có nhiều lỗ đạn bắn
           mang ơn vợ quá nhiều. Tình cảm nàng dành cho           thủng bên hông. Mai nhờ người nhắn tôi bình tĩnh
           tôi tràn đầy dịu dàng, bao dung, âu  yếm  và hy        chờ nàng sắp đặt. Nàng vay mượn và bán hết đồ
           sinh. Tôi biết mình là kẻ có phước được vợ hiền....    đạc trong nhà, đóng tiền cho tôi bí mật vượt biên...
           Bảy                                                    Phút cuối chủ thuyền cho vợ con tôi cùng đi với
             Khi tôi được ra tù, thể xác tiều tụy, tinh thần      lời hứa trả tiền sau. Tôi cám ơn Trời Phật đã xui
           suy nhược, đời sống bất ổn, bị đe dọa thường trực.     khiến cho chúng tôi còn có bên nhau trong đời.
           Hàng tuần bị tên công an khu vực đến thúc giục         Trên biển đói khát Mai nhường phần ăn uống cho
           đuổi đi về vùng kinh tế mới, và nói lời hăm dọa.       con, cho chồng, với lý do là tôi cần sống hơn nàng,
           Tôi nản lòng bàn với Mai để dọn về vùng kinh tế        tôi có thể làm được nhiều việc ích lợi hơn. Nhưng
           mới cho yên thân. Nàng đã khôn ngoan giải thích        theo ý tôi, thì chính Mai mới xứng đáng để sống
           rằng, bằng mọi giá phải bám vào thành phố, để          sót vì đời sống nàng có nhiều ý nghĩa, tốt đẹp hơn.
           sống còn và để bớt bị độc tài áp bức, bớt khốn khổ     Những ngày khó khăn nắng cháy cực khổ tại trại
           vì  cái  u  mê  của  chế  độ  hành  hạ.  Nàng  thường   tỵ nạn, nàng dành lấy hết tất cả việc vặt vãnh như
           khuyên tôi:                                            lãnh thức ăn, xách nước, nấu nướng, chăm sóc con
             - Mình hãy xem cuộc đời này như một trò chơi         cái, để cho tôi có thì giờ tham gia tiếp tay phụ giúp
           không vui, đừng quá quan tâm đến những gì xảy          các công tác chung trong trại. Mai dặn tôi tráng xa
           ra cho mình, cho thiên hạ chung quanh. Những           những nơi có tranh giành, có chút quyền lợi, chỉ
           đau khổ mà mình đang chịu đựng cũng là một thứ         kê  vai  gánh  vác  những  việc  có    ích  chung  mà
           thử  thách,  làm  cho  mình  lớn  thêm  lên,  trưởng   không ai làm. Với khuyến khích và an ủi của vợ,
           thành hơn, và cứ vui với những gì nhỏ nhoi nhất        tôi làm được nhiều việc hữu ích cho cộng đồng.
           có thể có trong thời gian này. Không xấu xa nào        Trong lúc đó, một vài anh bạn tôi, tham gia việc
           có thể tồn tại mãi mãi được, ánh sáng tương lai sẽ     cộng đồng mà như làm việc quốc cấm, bị vợ cằn
           có ngày chiếu rọi trên quê hương. Mai đã an ủi, k      nhằn, ngăn cản, mỉa mai rằng việc nhà thì nhác,
           huyên nhủ và dịu dàng dắt tôi đi qua quãng đời         việc chú bác thì siêng. Nhiều người than vãn về
           đau khổ trong chế độ lạ lùng vô nhân kỳ quái này.      những thiếu thốn, khó khăn, cực khổ trong trại tỵ
           Chúng tôi bữa đói bữa no dắt nhau đi trong đời         nạn. Mai thì khi nào cũng vui vẻ, lạc quan, và cho
           sống mịt mù của xã hội chủ nghĩa trá hình. Khi tôi     rằng tương lai được sống đời tự do đang rõ ràng
           ngỏ ý tham gia một tổ chức phục quốc chống lại         trước mắt. Những thiếu thốn khó khăn trong trại
           chính quyền cộng sản trong thành phố, thì Mai          tỵ nạn là đương nhiên. Ở đây cũng còn sung sướng
           đồng ý ngay. Nàng nói:                                 hơn những ngày tháng sống với chế độ công sản
             -  Chúng  ta  đã  vất  súng  đầu  hàng,  chỉ  mong   u ám, bất trắc, chèn ép, sợ hãi.  Những khi con tôi
           được bình yên sống và góp phần xây dựng lại quê        chê cơm, Mai nhắc nhở cho chúng những ngày
           hương. Nhưng kẻ chiến thắng đọa đày nhân dân           khoai sắn qua bữa, những ngày đói khát trên biển
           xuống vực thẳm. Không cho ai yên sống. Chính           khơi, thì chúng vội vàng ăn ngon lành những chén
           họ đã buộc chúng ta đứng dậy, cầm lại súng. Việc       cơm trong trại tỵ nạn.
           đáng làm thì phải làm. Nếu ai cũng trốn tránh cả,      Tám
           thì đau khổ này biết  bao giờ  dứt  được? Nhưng          Chúng tôi đến Mỹ vào mùa Ðông, tuyết phủ
           phải thận trọng để khói phí thân làm việc dã tràng.    ngút ngàn, trắng xóa cả đất trời. Chưa biết có thể
           Cùng với bạn bè cũ mới, chúng tôi tổ chức mua          làm gì để nuôi sống gia đình trong miền đất mới,
           súng, liên lạc với các nhóm kháng chiến khác. Ra       nhưng nhờ trợ cấp xã hội trong thời gian đầu, đắp
           một tờ báo bí mật chuy ền tay. Mai đã ngược xuôi       đổi tạm sống qua ngày. Dù không dư giả, tiền trợ
           giúp đỡ chúng tôi, mang tin tức, chuyển vận hàng       cấp xã hội được Mai chia ra làm ba phần: hai phần
           hóa. Chúng tôi mơ mộng một ngày ánh sáng tự do         ba nuôi sống gia đình với chi tiêu dè xẻn tiện tặn,




                                                                                                               193

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   188   189   190   191   192   193   194   195   196   197   198