Page 186 - index
P. 186
con, chị vui và hạnh phúc lắm. Chúng tôi đến
thăm, dù không được khỏe, nhưng chị rất tỉnh táo,
nằm kể cho các con nghe về cuộc đời mình, ân TÔI VIẾT CHO ANH NGƯỜI TÙ CẢI TẠO
hận đã có một thời sa ngã vào con đường bài bạc,
làm khổ sở và xấu hổ gia đình. Chị cũng nắm chặt Anh đến chi nơi xứ người lạnh giá?
tay anh, nói rất yêu và biết ơn anh đã hết lòng lo Từ lưng trời màn tuyết trắng giăng giăng
lắng đùm bọc vợ con trong những năm tháng khó Bên đường phố cây khẳng khiu trụi lá
khăn, xin anh tha thứ về thời gian chị đã có lỗi Mây cũng buồn, vì đông rét căm căm
lầm.
Anh ngồi bên cạnh, cúi xuống hôn trên trán chị: Đất cỏ khô vùi dưới mồ tuyết lịm
- Lúc nào anh cũng yêu em, cầu xin ơn trên cho Nỗi trầm tư nhè nhẹ thoáng qua hồn
em sống khỏe mạnh để anh tiếp tục lo lắng, trả nợ Tôi chợt nhớ về ngày xanh mực tím
cho em. Món nợ ân tình lớn lao, mà cả đời này Yêu mây trời bát ngát buổi hoàng hôn
anh cũng không thể trả hết được cho em.
Nước mắt của chị ràn rụa trên đôi gò má hóp. Bạn bè đã thưa dần trong lớp học
Tôi thầm nghĩ đó là những giọt nước mắt của hạnh Người Bộ binh, kẻ lính Thủy, Quân Y…
phúc. Cho dù có chút xót xa. Đứa Nhảy Dù… Giả từ thời tuổi ngọc
Chị đã mất vào khuya hôm ấy. Theo lời anh kể Thuở đao binh, bao thảm cảnh phân kỳ!
lại, suốt đêm anh nằm với chị, ôm chị trong vòng
tay rồi ngủ mê lúc nào không biết. Khi giật mình Trai thời loạn sa trường say thép súng
thức dậy thì chị đã ra đi tự lúc nào. Những vòng hoa, tình em gái hậu phương
Vợ chồng tôi có mặt trước khi đưa chị vào nhà Choàng lên cổ người chiến binh anh dũng
quàn bệnh viện. Chị nằm như đang say ngủ, nét Đây tấc lòng yêu đất nước, quê hương…
mặt bình yên, thanh thản. Và lần đầu tiên tôi nhìn
thấy anh khóc. Nay anh đến, với hình hài héo hắt!
Cuộc đổi đời đã xóa tuổi thay tên
Phạm Tín An Ninh Nỗi u uất chói ngời trong ánh mắt
Ánh kiêu hùng và bất khuất vương lên
Ôi thời gian, có gì không thay đổi?
Chí làm trai như sắt đá trơ trơ…
Bọn cường bạo hủy diệt làm sao nổi
Dạ sắt son, lòng dũng cảm vô bờ!
Nơi xứ người, đông về lạnh lẻo lắm!
Còn tình người, anh thấy lạnh hay không?
Cựu chiến binh, vốn ngại chi mưa nắng
Chỉ lo âu kẻ đổi dạ, thay lòng!
“…Ngày xưa tôi choàng vòng hoa cho lính
Cho người hùng chiến đấu giữ quê hương
Nay tôi viết cho người tù đáng kính
Cho những ai, mãi bất khuất kiên cường!”
DƯ THỊ DIỄM BUỒN
186
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX