Page 181 - index
P. 181
cũng ào theo như bão trốc. Trí vừa chạy vừa báo Ông Cày đã chết vì đã cứu người lính Mỹ. Ông
cáo trong lúc hỏa tiển và đại liên từ hai chiếc trực không còn bất mãn nữa. Ông đã được tự động lên
thăng vẫn tiếp tục ì ầm nả xuống những chỗ nghi cấp cố trung sĩ. Ông chẳng cần ai khiếu nại nữa.
ngờ. Khói bốc, lẫn những tiếng nổ ầm ầm từ
những quả đạn pháo binh, chiếc xe sao trắng bốc Trần Hoài Thư
cháy bên đường. Những người lính Mỹ bây giờ
mới hết hoảng hồn, nằm chĩa súng vào phía rừng.
Không thể ngờ từ một chuyến đi, đơn vị lại phải
mang một trách nhiệm ngoài dự định. Và chịu
thêm một cái tang. Ông Cày, hạ sĩ nhất Cày tử Bóng Tối
thương.
Ông đã được chiếc trực thăng đặc biệt của Sư
đoàn 1 Kỵ Binh Không Vận Hoa kỳ tải về nhà xác.
Trong một buổi trưa vẫn còn nghi ngút khói, và Trong bóng tối có ai còn phân biệt ?
lửa vẫn còn bốc ngọn, chiếc trực thăng đã đáp Có ai còn biết được người hay ma?
ngay trên đèo. Thằng lính Mỹ bị thương đã ôm Chúng tôi lỡ sinh trong thời oan nghiệt
chầm lấy xác ông Cày mà khóc ròng. Trung đội Chỉ chập chùng những bóng tối tha ma
cũng ngậm ngùi nhìn chiếc poncho bọc lấy xác
của ông Cày mà rưng rưng. Thôi hết rồi những lời Chúng tôi phải dùng tai thay đôi mắt
đùa chọc ông Cày 40 mà còn độc thân đấy em. Chúng tôi phải dùng mũi để nhìn trông
Anh là Cày đây em. Và hàm răng vàng của chàng Thần trí cứng, đuổi theo từng tiếng động
công tử miền quê, không giận hờn ai. Ai chọc Tim như chừng vỡ cả khối hư không
ghẹo chỉ việc cười híp mắt.
Chỉ có đêm qua, lần đầu tiên Định mới thấy Chúng tôi sống, ngày là đêm, bóng tối
ông Cày bất mãn. Chàng thấy có lỗi một phần, bởi Trong hầm sâu, dưới địa đạo u minh
vì dù sao chàng cũng vẫn là trung đội trưởng của Hơi hụt hẫng, theo từng cơn địa chấn
ông. Phải chi ông nói với chàng sớm hơn. Nhưng Tai ù ù như bật vỡ âm thanh
mà liệu chàng có thể giúp ông được hay không,
trong khi hàng ngũ thì đầy dẫy tệ đoan, mua quan Chúng tôi đợi, từng giờ như thế kỷ
bán chức, lính ma lính kiểng, trong khi xã hội thì Hỏa châu vàng oà vỡ cả màn đêm
càng ngày càng tan rã, trong khi những người như Ngọn cứu rỗi, nơi này không Phật Chúa
bác sĩ Hà Thúc Nhơn đứng dậy cùng thương bệnh Chỉ ánh sáng lòa, thảng thốt, mông mênh
binh đòi hỏi cải tổ lành mạnh hóa guồng máy thì
bị giết oan nghiệt bởi chính hàng ngũ của anh ta. Chúng tôi đã nghe nhiều hơn thấy
Và những người thanh niên khác, thao thức cùng Tiếng côn trùng rên rỉ, tiếng mưa rơi
vận nước, dũng cảm nói lên tiếng nói thì bị đày ra Cả tiếng mớ của một người lính ngủ
tác chiến, lên rừng chơi với khỉ vượn. Thật nực Rất an bình không thao thức suy tư
cười, người ta cứ kêu gào thanh niên là rường cột
nước nhà, là gánh trách nhiệm trước dân tộc, lịch Chúng tôi sợ nhưng kềm cơn sợ hãi
sử, nhưng một khi thanh niên muốn chia xẻ trách Bóng đêm ơi, cõi lụy của hồn âm
nhiệm chung, muốn lành mạnh hóa quân đội Ngọn gió lạ, như nổi từ địa phủ
muốn tỏ bày những ý kiến trung thật của mình thì Ông bà ơi, xin phù hộ đàn con
bị trù dập, đày ải, bị gán cho những danh từ như
bất mãn, hèn nhát, phản chiến, phản bội, vô kỷ Trần Hoài Thư
luật. Làm như đất nước này là của riêng của một
nhóm người không ai được quyền chia xẻ trừ cái
quyền được chết.
181
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX