Page 182 - index
P. 182

Trả Nợ Ân Tình







           (riêng không nhỏ. tặng những người bạn lính bất          Tôi chạy vào nhà lấy bia, nghe tiếng ông nói
           hạnh của tôi)                                          vọng theo:
                                                                    - Tôi chỉ uống với anh đúng một lon, để tí nữa
           Phạm Tín An Ninh                                       còn phải lái xe đi.
                                                                    Tôi mang bia và mấy cái nem chua ra. Chúng
             Đầu mùa hè, vợ chồng tôi đến thăm gia đình cô        tôi vừa uống bia vừa nói chuyện.
           con gái và ở lại chơi khoảng một tháng. Vợ chồng         Đúng như lời cô con gái, ông là một người hiểu
           cháu  phải  đi  theo  sở  làm,  một  công  ty  lớn,  di   biết và có tư cách. Mái tóc bạc màu muối tiêu và
           chuyển  đến  thành  phố  Las  Vegas,  và  vừa  mua     khuôn mặt đượm buồn mang ít nhiều khắc khổ, đã
           được ngôi nhà ở vùng ngoại ô, với khu vườn khá         không làm mất đi cái vầng trán cao, đôi mắt sáng,
           rộng nằm bên bờ hồ Mead. Đây là thành phố du           khuôn mặt biểu hiện một con người khí khái và
           lịch có những sòng bài nổi tiếng. Tôi không hứng       nghị lực. Ngồi với nhau khoảng hơn mười phút,
           thú mấy với chuyện bài bạc, nên chỉ ghé lại các        ông cám ơn và đứng dậy xin cáo từ vì còn phải
           nơi này một vài lần cho biết. Hơn nữa, dù mùa hè       sang làm vườn cho các nhà kế cận. Ông bắt tay tôi
           chỉ mới bắt đầu, mà khí hậu đã nóng bức, tôi ngại      và hẹn thứ ba tuần sau ông sẽ đến sớm để tâm tình
           ra ngoài, chỉ muốn nằm nhà nghỉ ngơi và đọc sách.      nhiều hơn. Dù chưa biết nhau nhiều, nhưng qua
           Thỉnh thoảng ra vườn tưới cây hay xuống bờ hồ          cái bắt tay, tôi có cảm giác là ông cũng có chút
           hóng mát và ngắm trời xanh.                            cảm tình, quí mến tôi.
             Một hôm, trước khi đi làm, cô con gái đưa cho          Lần thứ hai gặp nhau, chúng tôi có nhiều thì
           tôi cái chi phiếu, nhờ giao lại cho người làm vườn.    giờ tâm tình và biết về nhau nhiều hơn. Chính điều
           Tiền trả cho ông hàng tháng. Cứ ngày thứ ba mỗi        này đã làm chúng tôi trở thành bạn, và khá thân
           tuần là ông ghé lại làm việc ở khu này, cắt cỏ, tỉa    thiết sau này, xem như tình anh em.
           cây và dọn dẹp, làm vệ sinh hồ tắm. Cô con gái           Trước kia, anh phục vụ trong Binh chủng Lực
           còn bảo, bác ấy rất đàng hoàng tư cách, mọi người      Lượng Đặc Biêt. Sau khi binh chủng này giải thể
           ở đây đều rất tin cậy và quí mến bác. Tuần trước,      anh  được  bổ  sung  cho  một  đơn  vị  Biệt  Động
           tôi  cũng  đã  trông  thấy  ông  đến  làm  việc  trong   Quân. Một năm sau anh được thăng cấp thiếu tá.
           vườn, nhưng vì ngoài trời khá nóng và đúng lúc         Bị  thương trong một cuộc hành quân qua Cam
           đang mải mê đọc một cuốn sách, nên tôi chưa có         Bốt, anh được thuyên chuyển về một Tiểu Khu
           dịp gặp ông.                                           miền duyên hải Quân Khu 2, quê anh, và phục vụ
             Khi thấy ông gom dụng cụ bỏ lên xe, tôi nghĩ         ở đây cho đến ngày mất nước.
           ông đã xong công việc, mở cửa bước ra chào, cám          Vợ của anh là cô giáo dạy ở trường tiểu học
           ơn và đưa cho ông cái chi phiếu, bảo cô con gái        quận lỵ. Ngày anh vào tù vợ anh mang thai đứa
           nhờ trao lại. Thấy trên mặt đầm đìa mồ hôi, tôi        con đầu lòng hơn năm tháng, và cũng không được
           mời ông vào nhà uống với tôi một lon bia lạnh.         “lưu dung” trong chế độ mới bởi ảnh hưởng lý lịch
           Ông nhìn đồng hồ, đưa tay phủi ít bụi cỏ vướng         của chồng.
           trên áo quần, ngần ngừ, định từ chối. Tôi nắm tay        Sau  đó,  những  ngày  cuối  tuần  rảnh  rỗi,  anh
           ông kéo lại bộ ghế nhựa nằm dưới gốc một cây bơ        thướng hú tôi sang nhà anh chơi. Anh bảo:
           phủ bóng, bảo:                                              - Tôi thường ở nhà một mình, ông cứ sang đây,
             - Hay là mình ngồi ở đây để anh thoải mái hơn.       bọn mình nhậu thoải mái và kể chuyện xưa chơi.






                                                                                                               182

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   177   178   179   180   181   182   183   184   185   186   187