Page 185 - index
P. 185

có thể quên những đồng đội đã chết, đã hy sinh         cho lời hâm mộ một gia đình đẹp đẽ, hạnh phúc.
           một phần thân thể vì mình, phải không?                 Tôi  bỗng thấy một chút xót xa, tiếc nuối  trong
             Tôi im lặng, không trả lời, chỉ thấy thương và       lòng và thầm mong là biết đâu nhờ đám cưới của
           càng quý trọng anh. Người lính chưa bao giờ bại        cậu con trai, mà chị sẽ trở về với con người cũ, để
           trận,  nhưng  cuối  cùng  đã  phải  làm  người  thua   hai  người  còn  có  bên  nhau  trong  hạnh  phúc  ở
           cuộc. Qua bao nhiêu thử thách vẫn còn giữ được         những năm tháng cuối đời.
           cái sĩ khí, lòng bao dung và nhân cách của mình.         Cuối tuần sau ngày đám cưới, anh đưa chị ghé
             Những lần gặp tôi, trong các câu chuyện anh          đến chơi, mang biếu chúng tôi hai chai rượu và
           thường nói về chuyện lính. Anh kể cho tôi nghe         một hộp trà. Anh bảo là quà "lại quả" hôm đám
           những trận chiến mà anh đã từng tham dự. Từ lúc        cưới, anh chị chia cho chúng tôi để mừng cho hai
           những buổi đầu trong các toán Delta, sau đó đóng       cháu.  Khi vợ tôi ngồi chỉ cho chị cách thức làm
           đồn biên phòng, rồi sau này ra Biệt Động Quân,         nem Ninh Hòa, mà chị rất thích, anh rủ tôi ra ngoài
           và cuối cùng là Địa Phương Quân. Anh say sưa kể        vườn, vui mừng bảo là chị ấy đã hồi tâm, vì sau
           từng chi tiết, địa danh, từng tên của những người      ngày đám cưới thấy các con hạnh phúc vui vẻ, sau
           lính đến các cấp chỉ huy. Trong lãnh vực này, trí      đó các cháu tâm tình khuyên giải bà, nên từ bỏ
           nhớ của anh lại trở nên phi thường. Tất cả như         mọi thứ đam mê sai lầm để sống với tôi trong tuổi
           nằm sẵn đâu đó trong lòng anh. Nhiều lần anh bảo       già, vợ chồng săn sóc hôm sớm có nhau.  Anh hy
           với tôi là anh đã sống với nó, với cái quá khứ ấy.     vọng lần này bà đã thức tỉnh. Hơn nữa tuổi tác
           Anh còn ví von: “lúc trước ông nhà thơ Phùng           cũng đã nhiều, bà thấy sức khỏe sa sút thường hay
           Quán đã từng tâm sự là khi ngã nhờ vịn những câu       mệt mỏi.Tôi nắm hai tay anh mừng rỡ, và nói vài
           thơ mà đứng dậy, còn với tôi thì đã bao lần thất       lời, ngưỡng mộ sự bình tĩnh, chịu đựng và tấm
           chí, đã nhờ những hình ảnh quá khứ này để có thể       lòng bao dung của anh. Tôi lấy trong túi áo ra bốn
           đứng lên. Không có một thời làm lính, một thời         tờ vé số Power Ball vừa mới mua trưa nay. Đặc
           trong chiến trận, chắc tôi đã quỵ ngã từ lâu rồi.”     biệt số độc đắc xổ chiều nay, sẽ hơn ba mươi triệu
             Cuối cùng thì vợ chồng tôi cũng gặp được bà          Mỹ kim. Tôi chia cho anh ba tờ, bảo:
           vợ bây giờ của anh. Mùa hè năm ngoái, anh làm            - Hy vọng ông trời sẽ cho thêm anh chị điều
           đám cưới cho cậu con trai út. Đứa con chung duy        may mắn.
           nhất  của  hai  người.  Cô  dâu  lại  là  con  của  một   Anh cười:
           người bạn HO của anh, mà tôi cũng quen biết, vì          - Cám ơn bồ, nhưng thường là "phúc thì bất
           từng ở chung một trại tù ngoài Bắc. Anh nhờ vợ         trùng lai, mà họa thì vô đơn chí!"
           chồng tôi đi họ bên phía đàng trai, và phụ giúp anh      Tiễn anh  chị  ra xe, bắt  tay  nhau trong tiếng
           sắp xếp công việc trong ngày hôn lễ. Ngày đám          cười rộn rã.
           cưới, chúng tôi đến nhà anh sớm hơn giờ hẹn để           Khoảng ba tuần sau, anh gọi phone báo cho
           phụ sắp xếp bàn thờ và lễ vật. Rất bất ngờ khi thấy    chúng tôi một tin không vui.  Chị  ấy đang nằm
           có cả chị ra đón bọn tôi ngoài cửa. Có lẽ anh đã       trong bệnh viện. Bác sĩ vừa khám phá chị bị ung
           giới thiệu trước ít nhiều về vợ chồng tôi, nên chị     thư vú trong thời kỳ cuối. Vì quá lâu, không khám
           nở nụ cười thật tươi chào đón và  gọi  đúng tên        bệnh, nên không phát hiện được, bây giờ đã di
           chúng tôi. Vợ chồng tôi khá ngạc nhiên, bởi chị        căn,  không  biết  có  cần  giải  phẫu  hay  không.
           khác  hoàn  toàn  với  hình  ảnh  người  đàn  bà  mà   Chúng  tôi  chạy  lên  bệnh  viện  thăm  chị.  Thấy
           chúng tôi tưởng tượng bấy lâu nay với không mấy        chúng tôi, chị nở nụ cười, nhưng trông khá mệt
           cảm tình. Xinh đẹp, vui vẻ nói năng lưu loát, và       mỏi, bơ phờ. Anh  luôn bên cạnh, đút thức ăn, săn
           dễ thân thiện. Chỉ có ốm hơn so với trong ảnh, và      sóc an ủi chị. Anh bảo tối nào, theo yêu cầu của
           thoáng  một  chút  mệt  mỏi,  bơ  phờ.  Buổi  chiều,   chị, anh cũng ngồi bên cạnh đọc các chuyện chiến
           trong tiệc cưới, khi người MC giới thiệu gia đình      trường, chuyện lính cho chị nghe.
           nhà trai, anh chị cùng vợ chồng hai cô con gái           Bệnh viện quyết định không giải phẫu, chỉ cấp
           bước lên sân khấu đứng bên cô dâu chú rể, cúi đầu      cho một số thuốc để đưa chị về nhà. Các cháu đều
           chào khách. Tiếng vỗ tay của thực khách như thay       về thăm. Sống bên cạnh chồng cùng đầy đủ các




                                                                                                               185

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   180   181   182   183   184   185   186   187   188   189   190