Page 24 - index
P. 24

Củ khoai mì

           Trần thành Kiệt 344

             Thạch và tôi gặp lại nhau ở một quán cà phê vệ
           đường năm 1979.                                          - Mầy muốn làm ba tao cũng được!
             Sài Gòn năm đó te tua tan nát. Hoa lá tả tơi như       Tình trạng tôi lúc đó khá ổn. Từ tù cải tạo ra,
           chuyện gia đình của thằng Thạch cũng theo hoa lá       tôi đến trình diện thằng công an xã ở vùng kinh tế
           mà ... tơi tả. Người vợ hiền lành thuở nào đã dẫn      mới Đồng Xoài, nó mới 18 tuổi, tôi thì 27. Tôi gọi
           đứa con gái nhỏ đi đâu mất tiêu trong thời gian        nó bằng anh ngọt lịm, cộng thêm mấy gói thuốc lá
           thằng Thạch còn trong tù cải tạo.                      Vàm Cỏ hút cho lủng phổi và bịch cà phê. Nó ký
             - Ê, Kiến! Tuần tới tao phải về lại vùng kinh tế     cho tôi một cái giấy tay, ịn con dấu cái cạch cho
           mới. Hết phép rồi.                                     về Sài Gòn một tháng trị bệnh.
             Nhìn nhau.                                             Mà hên nữa là tôi  gặp lại  anh Đức, Đại Uý
             Hai đứa quen nhau trong tù cải tạo. Nó, Không        Quân Y ngày xưa, chẳng biết vì may mắn hay có
           Quân. Tôi, Bộ Binh. Nó lớn hơn 3 tuổi nhưng cứ         móc ngoéo ngón tay gì hay không mà anh được
           mầy tao thét rồi quen luôn.                            lưu dụng làm việc ở bệnh viện Bình Dân Sài Gòn
             - Hết phép? Mà phép gì? Mầy không có cách            không phải đi tù cải tạo.
           nào ở lại Sài Gòn được à?                                Ảnh đưa cho tôi mấy cuộn băng bột:
             - Tao khai với bà chủ tịch xã là tao bị... điên.       - Em cứ kiếm phần nào trong cơ thể rồi bó cục
             Tôi bật cười:                                        bột vào thì đỡ phải ngại đứa nào hỏi giấy tờ.
             - Mầy bị điên?                                         Tôi suy nghĩ lung lắm. Phải kiếm phần nào cho
             - Ừ!                                                 người ta dễ thấy mà không làm trở ngại công việc
             Mà bả tin hông?                                      làm ăn đi đứng vì cuộn băng sẽ đóng cứng lại sau
             - Tin chứ mậy! Bả cho tao giấy giới thiệu về         khi mình thấm nước.
           bệnh viện thần kinh ở Biên Hoà. Tao gặp ông bác          Ở cổ ư? Thất bại! Làm sao mình cua đào được?
           sĩ phe mình làm ở trỏng, ông Lân. Ổng ký giấy          Lúc đó tôi vẫn còn độc thân và cho dù xã hội tối
           cho tao về tịnh dưỡng tại gia 3 tháng. Tao đưa giấy    thui như nhiều đêm bị cúp điện, nhưng tuổi trẻ vẫn
           đó cho bà Năm chủ tịch xã thì bả ký cái nầy cho        luôn còn lạc quan và tình yêu trai gái vẫn còn nẩy
           tao.                                                   nở, tuy chậm hơn một chút, tuy do dự hơn một
             Tờ giấy vàng khè vẽ bùa lẳng tẳng có hàng chữ        khoảnh thời gian nhưng tình yêu vẫn nồng nàn
           Xã Hội Chủ Nghĩa gì gì đó với khều khào một chữ        thân ái.
           ký mà thằng Thạch bạn tôi, một sĩ quan Không             Vả lại, nếu cuộn cục bột ở ngay cần cổ thì tối
           Quân  từng  vần  vũ  trên  trời  rộng  đang  mơ  ước   làm sao ngủ?
           được gia hạn thêm 3 tháng nữa. Cái mơ ước được           Tôi bèn chơi ngay khúc dưới đầu gối tới bàn
           tự do cư trú và làm việc bỗng dưng quá xa vời.         chân, xé đường chỉ ống quần để thiên hạ dễ thấy
             - Thì mầy cũng cứ vậy mà làm tiếp. Tôi nói.          cuộn băng bột và tôi chống thêm cây gậy.
             - Coi bộ lần nầy hổng được mầy ơi! Kỳ rồi bả           Thiệt là hay! Suốt cả một thời gian dài, không
           nghi tao nói láo. Thạch lo lắng do dự.                 công an nào thèm hỏi đến giấy tờ.
             Bỗng nhiên tôi nổi hứng:                               Sáng  hôm  sau,  thằng  Thạch  bán  chiếc  nhẫn
             - Hay mầy muốn tao dẫn đi?                           cưới bằng vàng 24 để làm lộ phí lên đường. Tôi
             - Ừ! Có lý! Mầy đóng vai người nhà dẫn tao           có nói với má tôi, rằng sẵn dịp đi Long Khánh
           lên xin gia hạn thêm.                                  chuyến nầy nếu gặp được kháng chiến Phục Quốc
             Tôi kỳ kèo:                                          thì con sẽ theo luôn. Má tôi, hai con mắt long lanh:
             - Mà tao phải làm anh bà con mầy tao mới chịu.




                                                                                                                   24
           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28   29