Page 259 - index
P. 259

thấy xương thân thể, không thấy thẻ bài, bèn nhặt        Xin đừng quên !
           về giao Nghĩa trang.
             Trung  úy  Xuân  cho  bỏ  5  sọ  vào  chung  một     Cao Bá Tuấn
           quan tài coi như tạm liệm, và báo cho Không quân
           sưu tra, chiếc C.47 rơi tại tọa độ đó là phi vụ nào,
           hồi năm nào, mới biết phi hành đoàn tên gì?
             Có một quan tài gắn hình một cô gái cười tươi
           rất đẹp, tôi tưởng là nữ quân nhân, ai dè Trung úy
           Xuân giải thích, trong túi áo tử sĩ có tấm ảnh cô         Chia Cho Em
           gái này, nhưng trong bóp tử sĩ lại không có ảnh
           anh ta, mà thân nhân chưa đến nhận, nên anh em
           tẫn liệm tạm lấy hình người yêu gắn ở đầu hòm             Chia cho em một nửa mạng đời
           mong vong linh tử sĩ tạm vui.                             Cạnh bên anh đủ sắc màu sướng khổ
             Vì chỉ huy các tử sĩ đều ở chiến trường, nên            Những lúc vui mừng thuận buồm xuôi gió
           trung úy Xuân phải thay mặt chỉ huy tử sĩ đọc             Cũng như khi gặp bão tố tả tơi.
           quyết định thăng thưởng huy chương – cấp bậc và
           đọc điếu văn. Một ngày chôn 60 tử sĩ, trung úy            Chia cho em một nửa mà thôi
           Xuân phải đọc 60 quyết định thăng cấp, 60 quyết           Nửa còn lại – Anh cô đơn làm bạn
           định tặng huy chương và 60 điếu văn ngắn.                 Khi dòng đời bất thường bỗng buồn chán
             Do các quyết định đều do Bộ tổng tham mưu               Anh có thể chạm vào… dịu nỗi đau.
           ký, nên theo hệ thống quân dai, trung úy Xuân
           phải thừa lệnh nhiều nấc:                                 Đừng tham chiếm hết căn nhà lầu
             “Thừa lệnh đại tướng Tổng tham mưu trưởng,              Anh sẽ lạc loài... bơ vơ trong gió
           thừa lệnh trung tướng tư lệnh quân đoàn, thừa             Tình cảnh đó – lỡ mà Chúa bắt gặp
           lệnh chuẩn tướng tư lệnh sư đoàn, thừa lệnh đại           Ngài hỏi chuyện mình – Anh biết nói sao!
           tá tiểu khu trưởng tiểu khu Biên Hòa, tôi trung úy
           Xuân xin đọc quyết định, đọc điếu văn…“.                  Em yêu ơi! Hãy tỏ tự hào
             Sau khi trung úy Xuân đọc điếu văn, một phút            Hai chúng ta chẳng khi nào tráo trở
           mặc  niệm  bắt  đầu,  ba  lính  quân  nhạc  thổi  bài     Dẫu cuộc đời lắm bẫy dăng rực rỡ
           Exodus bằng kènTrumpet và 12 người lính chung             Vẫn thủy chung không ham hố hồng trần.
           sự bồng sung chào ở hai bên hòm. Lúc hạ huyệt
           cũng với tiếng kèn đưa tiễn, 12 người lính bắn 12         Chia cho em “bản án chung thân”
           phát súng chỉ thiên. Có những bà vợ trẻ, bà mẹ tứ         Theo ý Chúa quan phòng khi sang thế
           tuần đòi nhào xuống huyệt chết theo chồng mình,           Một mai Chúa gọi về Trời – bất kể
           con mình. Tôi đứng nghiêm đưa tay lên chào tử sĩ          Trước, sau hay cùng – cũng kệ… xin vâng!!!
           không  quen  biết  lần  cuối  mà  không  cầm  được
           nước mắt.                                                 Hoàng Trọng Thanh
             Hai ngày ngày gác ở Nghĩa trang, tôi mới thấy
           được thi thể không lành lặn của người lính hy sinh
           và thấy được nỗi đau của những người vợ trẻ, mẹ
           trẻ. Nhân 40 năm kỷ niệm ngày 30/4, tôi bên thua
           cuộc, trong số một triệu người buồn trong ngày
           này như ông Võ Văn Kiệt nói, xin viết bài này
           kính mong Bên thắng cuộc hãy mở lòng từ bi, hỷ
           xả cho Nghĩa trang quân đội được tu bổ và tồn tại
           để một triệu người buồn đỡ tủi nhục.





                                                                                                               259

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   254   255   256   257   258   259   260   261   262   263   264