Page 260 - index
P. 260
Thơ Hoàng Trọng Thanh
CHUYỆN THẮNG THUA 30/4/75 Ấy thế mà sao lại có kẻ
Vong thân đề xướng giúp cộng nô
Tháng Tư Đen ghi trong Sử Việt Dẹp đi quá khứ… cùng "hòa hợp"
Mở mà coi được xét ra sao Góp tay, chung sức với giặc Hồ !
Thắng mà cả Nước thét gào Có phải u mê nốc thuốc lú
Thắng mà dân tộc máu trào lệ tuôn Hay là ấm cật muốn đi hoang?
Thắng mà quần chúng căm hờn Cái danh "trí thức" là "chí ngủ"
(bỏ ra hải ngoại hơn hai triệu người!). Tự sướng đêm ngày – thích chui hang !
Thắng mà tiếng xấu để đời Dấu vết sự đời – nhục Quốc thể
(giặc hồ: một lũ đười ươi tội đồ!) Khổ cho Mẹ Việt có loại con
Thắng mà dâng bán cõi bờ Những đứa trở cờ… ham võng tía
Thắng mà ô nhục phải nô lệ Tàu Tự chôn danh dự – nghĩa chẳng còn.
Thắng mà gây cảnh bể dâu Ngày Quốc Hận: Ngày đau mất Nước
Thắng mà phản Quốc… đập đầu chết đi !!! Ai lòng trung phải khắc thù sâu
* Muôn đời dân Việt cần tưởng nhớ
Thua mà chẳng mắc tội gì Trách nhiệm góp tay giải hận sầu.
(Chỉ vì hậu quả phân chia Đế quyền!) Đừng để bị khinh là phản Quốc
Thua mà không chút đảo điên Một loài thú vật hai cẳng đi
Thua mà tâm vẫn trung kiên kiêu hùng Tim đen, óc thối, tay bốc hốt
Thua mà Tổ Quốc thủy chung Trong thế khom luồn... sống làm chi !!!
Thua mà chính nghĩa đâu lưng dựng cờ
Thua mà thề giữ cõi bờ THÁNG TƯ – Vui Được Không?
(không đem dâng bán cơ đồ Tổ tiên!) (Tâm tư nhắn gửi đồng bào Việt đang sinh sống
Thua mà hãnh diện ngang nhiên tại hải ngoại)
Thua mà như thế kim tiền khó mua !
Quê hương ta, từ khi bị giặc chiếm
Bấy nhiêu thể hiện thắng, thua Nạn đảng Hồ tác quái vẫn gia tăng
Chứng minh thua, thắng – thắng, thua thế nào !!! Cuối Tháng Tư tưởng niệm… xem vết hằn
Niềm uất hận thêm căng trong lồng ngực !
TỜ LỊCH THÁNG TƯ
Nhớ Mậu Thân (68) máu quân dân căm tức
Một năm giáp vòng, lại Tháng Tư Kẻ mất chồng, người bị cụt chân tay
Nhớ xưa mất Nước… bị lao tù Nhà cửa nát tan… khốn khổ bao ngày
Vợ con như cá nằm trên thớt Chỉ vì giặc cộng cuồng say tấn kích !
Sạch hết Nhân quyền… tới xương khu !
Nay thân tỵ nạn – là dân Mỹ Mùa Hè 72 cũng đám quân ôn dịch
Nhìn về cố xứ xót chua cay Nón cối, dép râu vượt rặng Trường sơn
Bà con thân quyến không điều kiện Dùng hỏa tiễn Tàu, Nga phá phố phường
Vẫn tủi phận đời… chẳng đổi thay ! Giết hại dân lành trên đường bỏ chạy !
Nhìn tờ lịch – còn kia hình ảnh
Ngày mất Nước: Quốc hận đau nhừ Quảng Trị, Đông Hà… nhà tan lửa cháy
Vết thương ngày ấy còn mưng mủ Khe Sanh, An Lộc… dân khóc thét gào
Nhức nhối đêm ngày – quên được ư ? Đại lộ kinh hoàng khói ngất trời cao
260
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX