Page 265 - index
P. 265

của ba và Trà Vinh, quê của má. Lệ nói cho Ruthie      đi tìm xung quanh để kiếm nước châm vào máy.
           nghe  những  nơi  Lệ  hi  vọng  nhiều  nhất,  sau  đó   Đó đây, ngoài con lộ đắp bằng đất đỏ thì toàn là
           Ruthie khuyên Lệ nên đi Nha Trang.                     gò đống và bụi cây mọc lưa thưa, tít tắp xa mới
             Nha Trang không hứa hẹn nhiều cho việc tìm           thấy vài mái tranh hiện trên nền trời xanh lơ. Lệ
           kiếm vì Lệ đã đến đây gần một tuần, đi khắp nơi        và  Ruthie  phải  ngồi  chờ  dưới  gốc  cây  cho  bớt
           hỏi nhưng không ai biết cựu Trung sĩ Lê văn Buôn       nắng trong khi bác tài lội bộ đi tìm nước.
           và vợ con.                                               Chợt Lệ trông thấy một đám người lố nhố trên
             Lệ thất vọng hoàn toàn, thầm nghĩ chỉ còn một        một cái gò, cách xa Lệ khoảng 400 mét. Lệ chợt
           nơi nữa là Trà Vinh. Nếu tại Trà Vinh cũng không       nghĩ hay là họ đào huyệt chôn người chết như hồi
           có tung tích thì coi như gia đình Lệ đã bị tiêu tán    còn bé Lệ đã thấy ở Chu Lai nhưng sao không
           trong hoặc sau ngày 23-3-1975. Nghĩ đến đó, Lệ         nghe tiếng khóc cũng không thấy quan tài.Trí tò
           cảm thấy buồn muốn khóc. Ba má và các em đi            mò thúc đẩy Lệ vào đó coi xem sao. Lệ cũng có ý
           hết chỉ để lại mình con thôi sao, thế thì con có       nghĩ giúp đỡ công việc họ đang làm, nếu họ quá
           sống cũng mang mối u hoài đau khổ ấy suốt đời!         nghèo, cần đến một, vài chục đô-la của Lệ.
           Thà con ở lại nhà chia sẻ những đau khổ với ba           Lệ nói cho Ruthie nghe ý nghĩ của mình, bảo
           má và các em rồi chết chung một huyệt cũng là          Ruthie  ngồi  đó  chờ  mình  nhưng  Ruthie  không
           xong một kiếp người. Lệ buồn khôn tả và khóc           chịu, đứng lên cùng đi với Lệ. Hai cô gái cứ tưởng
           mỗi đêm về nhưng không dám cho Ruthie biết.            gần và ruộng khô, nào ngờ coi vậy nhưng khoảng
             Một  buổi  sáng,  Lệ  cùng  Ruthie  mướn  một        cách khá xa và có những chỗ nước ngập mắt cá,
           chiếc xe hơi với tài xế để đi thăm Hòn Chồng, nơi      hai cô phải tháo giầy cầm trên tay để đi.
           thắng cảnh đẹp có tiếng của Nha Trang. Thật ra           Khoảng sáu, bảy người vừa đàn ông, đàn bà,
           Lệ không còn tâm trí đâu ngoạn cảnh vì “Người          thanh niên, thiếu nữ cắm cúi nhìn vào một cái lỗ
           buồn cảnh có vui đâu bao giờ” nhưng để chiều           huyệt đang đào do 4 thanh niên khoẻ mạnh, người
           Ruthie, Lệ cho Ruthie đi nơi này nơi kia chụp hình     cầm xẻng xúc đất đổ vào mê tre, kẻ bê đất đổ lên
           lưu niệm và dọc đường có thể tìm vào các quán ăn       bờ, để dần dần hiện ra tấm nắp thiên bằng gỗ đen
           ngon, các khách sạn sang trọng mướn phòng ngủ          sì một cái quan tài.
           qua đêm. Lẽ ra trong chuyến đi này, Lệ mang theo         Từ xa lội tới, hai cô gái đã bị những cặp mắt tò
           vị hôn phu là bác sĩ Vĩnh quang Dũng, chuyên           mò của đám người trên gò nhìn thấy và theo dõi.
           khoa bệnh tiêu hoá, tốt nghiệp trước Lệ 3 năm và       Khi hai cô tới gần, tất cả đều ngừng tay nhìn chằm
           hai người quen nhau khi cùng làm việc trong một        chằm như nhìn một hiện tượng lạ.
           bệnh viện nhưng Dũng phải đi Á căn Đình dự một           Họ  quá  lạ  lùng  bởi  từ xưa  đến  nay  chưa  có
           Đại Hội Y Khoa toàn cầu về bệnh tiêu hóa, đại          người ngoại quốc nào ăn mặc đẹp đẽ thế kia – đám
           diện cho Bộ Y Tế Hoa Kỳ.                               người cho rằng cả hai cô là gái Mỹ, Pháp, Anh,
             Còn vị hôn phu của Ruthie có cha già đang nằm        Úc chi đó, lại lội ruộng vào cái gò này để coi cải
           bệnh viện chữa trị bệnh tiểu đường nên anh cũng        mả.
           không thể theo Ruthie đi du lịch Việt Nam được.          Phải, họ đang cải mả. Họ đào cốt người thân
             Sau khi đã dạo chơi bãi biển hơn hai tiếng đồng      chết đã lâu năm, bỏ sang một cái tiểu sành, kiếm
           hồ, Lệ đề nghị tài xế chở vòng qua con đường phía      chỗ thuận tiên, gần gũi hơn đặt xuống.
           sau, nơi đây lưa thưa có dăm cái nhà trên bãi cỏ         Lệ mở lời khi nhìn một người đàn bà lam lũ,
           hoang. Phong cảnh quá tiêu sơ và u buồn, không         già yếu, mặt mày nhăn nheo:
           có bóng một đứa trẻ. Lệ và Ruthie bàn với nhau           - Chào các bác, các chú, các anh, các chị. Cháu
           đi xuống cuối con đường rồi trở lại, trở về thành      là người Việt sống tại Hoa Kỳ về thăm quê hương.
           phố Nha Trang.                                         Các bác, các chú đang cải táng cho thân nhân, phải
             Mới đi thêm một khoảng ngắn, đột nhiên chiếc         không ạ?
           xe bốc khói ở máy. Tài xế vội cho xe ngừng lại và        Nghe cô con gái nói tiếng Việt, cả đám người
           kiểm soát máy thấy máy cạn khô không còn một           thật ngạc nhiên. Sao cô gái trông như Mỹ này, chỉ
           giọt nước. Anh ta hoảng hồn tắt máy và ngơ ngáo        khác mớ tóc đen, lại là người Việt, nói tiếng Việt




                                                                                                               265

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   260   261   262   263   264   265   266   267   268   269   270