Page 267 - index
P. 267
đá, cây cỏ hoang vu mà ở trong một nghĩa trang
đẹp đẽ bên ngoài thành phố Nha Trang. M. 16
Khoảng 4 giờ chiều, mọi việc hoàn tất, bà
Buôn, Lệ và hai đứa em của Lệ thắp hương, sụp
quỳ, vái lậy, khấn khứa. Lệ cố hết sức giữ cho Trần quốc Bảo
khỏi quá xúc động nhưng khung ảnh trắng đen của
cha Lệ trước mặt lúc nào cũng như đang nhìn Lệ Ta với Em mười sáu thuở nào
âu yếm làm Lệ tràn nước mắt và cái ngày độc địa Chúng mình vừa gặp đã yêu nhau
23-3-1975, tại bãi biển Chu Lai, lại hiện rõ mồn Trong cơn thác loạn trao thân phận
một như Lệ đang đứng sát bên cha Lệ, bám vào Ôm xiết ghì em giữa chiến hào
tay ông cho khỏi sóng đánh ra xa.
Nỗi buồn năm xưa dù chưa quên được nhưng Ánh hỏa châu soi rực chiến hào
hiện tại vẫn là đáng sống. Mẹ con bà Buôn đành Kề vai áp má chốn binh đao
phải khép lại trang sử đẫm máu của gia đình và Tuy không hò hẹn mà sinh tử
của xóm giềng, thân thuộc để xây dựng ngày mai Mà chẳng rời tay một phút nào
tươi sáng hơn.
Lệ đã đưa tiền cho má và em đi chợ mua các Đâu quản gian truân nguy hiểm nào
thức ăn về làm một bữa cơm đãi đằng chòm xóm Băng ngàn lũng thấp vượt đồi cao
và những người thân thuộc, trả công hậu hĩ cho Bốn vùng chiến thuật mình khăng khít
những người cải táng hôm đó. Ai cũng tấm tắc Mỏ vẹt, Khe xanh, đến Hạ Lào
khen sao lại có cái thần giao cách cảm đó để mà
đến đúng chỗ, đúng lúc, gặp lại mẹ và em và nhìn Kỷ niệm không quên ở Hạ Lào
được hài cốt của cha. Chuyện thực mà khó tin, xẩy Đêm vùng hoả tuyến đẹp trăng sao
ra như trong một giấc mơ. Đưa nhau vào trận như vào mộng
Nhờ có nghề nghiệp cao và lợi tức vững vàng Ta tắm em trong suối máu đào
lại công dân Mỹ của Lệ, hơn hai năm sau bà Buôn
và Tung, Bi đã đoàn tụ với Lệ ở Hoa Kỳ. Từng biết bao phen nhuộm máu đào
Bà Buôn lập một ban thờ, một bên để tấm ảnh Tung hoành Bến hải tới Cà mâu
cuối cùng của thằng Chưởng khi nó 3 tuổi, một Diệt thù, quyết bảo toàn sông núi
bên treo tấm thẻ bài, ở giữa ban thờ là bát hương, Gối đất nằm sương trấn địa đầu
có bài vị và khung ảnh đen trắng của Trung sĩ Lê
văn Buôn, người Chiến sĩ kiêu dũng VNCH đã hi Thép lửa bừng hoa tại tuyến đầu
sinh vì Tổ quốc, người chồng, người cha thân yêu Ai ngờ một thoáng đã tàn mau
vẫn luôn luôn như đang mỉm cười với vợ và các Ta đi cúi mặt lìa sông núi
con! Lê bước chân hoang khắp địa cầu
Bút Xuân Trần Đình Ngọc Duyên cũ không như ý sở cầu
Nửa chừng dang dở bởi vì đâu
Xưa nay Lính và Em mười sáu
Tình vẫn mang mang vạn cổ sầu
Quốc phá Gia vong vạn cổ sầu
Nhưng còn sông núi, vẫn còn nhau
Chúng mình ươm lại hoa đầu súng
Dành lại Quê Hương một thuở nào!.
267
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX