Page 272 - index
P. 272

Nửa Hồn Xuân Lộc





              (Kính tặng quý chiến hữu SĐ 18, anh chị LH, ông Nhữ Văn Úy, Cựu dân biểu VNCH)

              Nếu được như bố già thượng sĩ                          Ôi cuộc giao tranh buồn bã quá,
              Nghe tin lui quân, ngước nhìn trời,                    Hạ bao nhiêu địch vẫn không cười.
              Ném bi đông đế, cười khinh bạc
              Chắc hẳn lòng ta cũng thảnh thơi.                      Nếu được tràn quân lên Định Quán,
                                                                     Đánh vùi một trận để đời vui.
              Còn ta nhận lệnh rời Xuân Lộc,                         Núi Chứa Chan kia sừng sừng đứng
              Lại muốn tìm em nói ít lời,                            Sư đoàn 18 sao quân lui"
              Nhưng sợ áo mình đầy khói súng
              Cay nồng đôi mắt gục trên vai,                         Ngựa lồng bãi chiến mà không hí,
                                                                     Phải chăng ngựa chiến đã tàn hơi"
              Giây phút cầm tay em sẽ khóc,                          Tay vung kiếm bén mà không chém.,
              Khóc theo, vợ lính biết bao người,                     Phải chăng kiếm chủ chẳng còn người"
              Ta biết dù tim mình sắt đá
              Cũng vỡ theo ngàn giọt lệ rơi.                         Không! không! ta hiểu lòng ta lắm
                                                                     Sông núi bao ngày đã tả tơi!
              Mây xa quen kiếp đời phiêu bạt,                        Người lính miền Nam đi chiến trận
              Bỏ núi ra đi cũng ngậm ngùi,                           Luôn khắc trong tim nghĩa giống nòi.
              Huống chi bóng với hình tha thiết;
              Hình nghiêng chao đổ, bóng chơi vơi!                   Bước chân lững thững vào Quân sử,
                                                                     Nghe trống trận xưa giục liên hồi!
              Bí mật lui quân nên đành phụ                           Đây giáo Chi Lăng, gươm Vạn Kiếp,
              Mối tình Long Khánh, tội người ơi!                     Tiếng hò đuổi giặc dậy ngàn nơi.
              Cao nguyên bài học đầy xương máu;
              Một bước chân đi một xác người!                        Đạp chốt nghe đau lòng tĩnh lộ,
              Sáng mai thức dậy em buồn lắm                          Nhìn lui, lữa đỏ nhuộm góc trời,
              Sẽ khóc trách ta nỡ phụ rồi.                           Cao su trùng điệp rừng che mộ,
              Lòng ta như trái sầu riêng rụng                        Thị trấn hoang tàn, pháo địch rơi...
              Trong vườn em đó vỡ làm đôi.
                                                                     Em ơi Xuân Lộc, ơi Xuân Lộc,
              Bao nhiêu gai nhọn sầu riêng đó,                       Người lính hôm qua tạ lỗi Người.
              Ta sẽ quỳ lên chịu suốt đời!                           Chao ơi tiếng tắc kè thê thiết
              Nếu thật lui quân là bại trận                          Gọi giữa đêm dài sợ lẻ loi.
              Thì ta nhất quyết chẳng xa người.                      Chân bước nửa hồn chinh chiến giục,
                                                                     Nửa hồn Xuân Lộc gọi quay lui!
              Đêm nay Xuân Lộc vầng trăng khuyết;                    Dưới hầm, ta biết em đang khóc,
              Một mãnh khăn tang khóc giống nòi!                     Thét, gầm...pháo địch dập không thôi!
              Chân theo quân bước hồn ta ở
              Sông nước La Ngà  pha máu sôi.                         Em ơi Xuân Lộc, em Xuân Lộc
                                                                     Xích sắt nghiến qua những xác người!
              Trách mình quên rót ly từ giả
              Những hồn anh kiệt đã nằm nơi...                       Nguyễn Phúc Sông Hương





                                                                                                               272

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   267   268   269   270   271   272   273   274   275   276   277