Page 266 - index
P. 266
thạo quá. Họ bỏ xẻng cuốc đứng vây xung quanh Ruthie nhìn thấy sợ quá phải đứng tránh ra xa. Cô
hai cô gái. Người đàn bà lớn tuổi trả lời: đã quen với xác chết trong các bệnh viện nhưng
- Phải, người ở dưới huyệt là chồng tôi, chết từ không phải là bộ xương đã rữa mục này. Lần đầu
năm 1975. tiên Lệ nhìn thấy bộ xương cải táng nhưng Lệ
Lệ nghe giọng nói người đàn bà có điều ngờ không sợ mà Lệ muốn đứng thật gần để nhìn cho
ngợ nhưng chưa dám tin là mình có thể đúng. rõ hình hài của người cha đã sinh ra mình.
Nhân tiện, cứ hỏi thăm xem có ai biết được ba Khi má Lệ hỏi Lệ vì sao biết mà vào đây. Lệ
mình không? Lệ chìa tấm thẻ bài đeo trong ngực thuật lại từ đầu tới cuối, vì sao xe phải ngưng lại,
áo ra cho họ coi, nói: bác tài xế phải đi kiếm nước đổ vào máy xe để đi
- Tấm thẻ bài này của ba tôi. Tôi không biết gia tiếp v.v…
đình ông còn sống không và nay ở đâu. Ông tên là Bà Buôn thắp lên mấy cây nhang và hai ngọn
Trung sĩ Lê văn Buôn. nến trong khi mấy người đàn ông đổ rượu trắng ra
Người đàn bà trân trối nhìn Lệ xong ngập cái chậu sành và rửa từng khúc xương cho sạch,
ngừng nói: lấy giấy bản lau khô xong xếp vào một cái tiểu
- Thế này thực không phải. Xin lỗi…Có phải sành mầu đất nung đỏ quạch. Trong số người lo
tấm thẻ bài này của lính Việt Nam Cộng hoà và chuyện cải táng, có chú Năm thợ hồ có nhiều kinh
cô là …Lệ phải không? nghiệm. Chú vừa làm vừa chỉ dẫn cho mấy anh
Điều Lệ nghi ngờ đã đúng. Giọng nói người thanh niên làm. Chú nói:
đàn bà và nhìn kỹ từ đầu đến chân, Lệ thấy đúng - Tôi học nghề cải táng từ năm mới 16 tuổi mà
là má Lệ, không còn sai vào đâu được. Lệ ôm năm nay đã 55, coi như 39 năm trong nghề mà tôi
chầm lấy bà khóc rưng rức: chưa thấy một vụ nào lại linh thiêng như Trung sĩ
- Má ơi! Con đây, Lệ của má đây. Má còn nhận Buôn đây. Nghe cháu Lệ vừa nói thì cháu đã để
ra con không? tâm tìm ba má cháu nhiều năm nhưng không ra
Bà Buôn, phải, vì người đàn bà đó chính là vợ tung tích; đến bữa nay hồn thiêng Trung sĩ dun dủi
goá của Trung sĩ Lê văn Buôn, càng ôm chặt Lệ làm cho chiếc xe hơi đang chạy ngon lành bỗng
hơn. Bà rên rỉ: hết nước ở ngay khúc đường này, xe bốc khói xuýt
- Lệ ơi, má đâu có ngờ Trời Phật còn cho gia cháy máy và từ đó cháu Lệ mới có cơ hội lặn lội
đình mình ngày hôm nay. Người nằm dưới huyệt vào cái gò này vì tính tò mò và cũng vì tính thương
kia chính là ba con đó. Quả lựu đạn ngày 23-3 đã người, muốn giúp đỡ người nghèo. Vì thế mà Trời
giết ba và thằng Chưởng. Còn lại hai đứa đứng Phật không bỏ cháu.
kia, thằng Tung, con Bi giờ đã lớn từng đó. Bác tài xế đã lặn lội đi xin được một bình nước
Lệ quay ra ôm hôn đứa em gái và thằng em trai. đổ vào xe. Thay vì hai thanh niên phải khiêng
Chúng cũng xúc động nhưng không xúc động chiếc tiểu sành, giờ này chiếc tiểu sành được bỏ
bằng má Lệ và Lệ vì khi xẩy ra biến cố tan nát gia lên xe, mọi người về nghĩa trang gần nơi cư ngụ
đình, chúng còn quá nhỏ. của gia đình bà Buôn.
Bà Buôn hỏi Lệ: Nghe Lệ kể sơ lược từ lúc được ba Nghĩa nuôi
- Con đeo tấm thẻ bài này 15 năm nay để đi tìm vớt lên tầu và được học hành ở Hoa Kỳ, hiện đã
ba má và các em phải không? là một bác sĩ Nhãn khoa Hoa Kỳ, tiền bạc dư dả,
- Dạ, đúng thế má. Con đi tìm ba má và các em tương lai sáng lạn, bà Buôn quá sung sướng lại
vì con đâu biết ba đã hi sinh ngày hôm đó. khóc. Bà chạnh lòng nghĩ đến người chồng bạc
Ruthie đứng ngó mấy mẹ con ôm nhau cũng phước đã chẳng được sống thêm để nhìn thấy sự
xúc động nhưng trong ánh mắt cô đọc thấy những thành công của đứa con gái ông yêu quý nhất đời.
tia sáng hân hoan vô bờ của bạn và của mẹ của Huyệt mộ cho cái tiểu sành đựng nắm xương
bạn. Chuyến đi hoàn toàn thành công quá sức của người cha bạc số của bác sĩ Vivian Le đã đào
mong mỏi, cô lẩm bẩm. xong, nhỏ và nông nên đào rất nhanh. Lần này nó
Bốn thanh niên lại tiếp tục đào. Họ cậy tấm nắp không nằm trên gò đất chung quanh là sa mạc sỏi
thiên. Bộ xương người đen sì lõng bõng nước.
266
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX