Page 337 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 337

nhìn thấy cậu ấy nữa đâu. Nghe lời tôi đi, cố    ngày thứ 19. 19 ngày lênh đênh trên biển cả,
               gắng  mà  sống  để  còn  có  người  báo  tin  cho   những chiếc tàu lớn chúng tôi gặp đều không
               người nhà biết chứ, chết hết rồi thì làm sao…    chịu vớt, ngay cả sau khi chồng tôi qua đời,
               Quay  nhìn  người  ngăn  tôi  lại,  tôi  lí  nhí  nói   và những ngày sau đó cũng vậy.
               trong giòng nước mắt:                            Với tình trạng không có nước, không có thực
               -  Cám ơn anh, tôi hiểu.                         phẩm như thế này, không biết mọi người có
                   Và kể từ đây, không còn người để nương       còn thể cầm cự được bao lâu nữa đây, nhất là
               tựa, tôi phải tự mình bảo vệ lấy mình. Tôi lùi   mấy đứa nhỏ. Tên chủ tàu này quả thật là đồ
               vào  một  bên  mạn  tàu,  ngồi  bó  hai  gối  lại,   khốn nạn và bỉ ổi. Đói còn có thể chịu đựng
               nước mắt lại trào ra, tôi nghĩ về Bằng. Tôi yêu   được một thời gian ngắn nhưng với cơn khát
               Bằng  nhận  làm  vợ  anh  và  nghĩ  hai  đứa  sẽ   thì làm sao mà kéo dài sự sống được.
               hạnh  phúc  bên  nhau  trọn  đời.  Bây  giờ,  bao        Thời gian dần trôi qua, ngày rồi đêm,
               nhiêu dự tính tốt đẹp về tương lai đã bị sụp đổ   số người bị bệnh, bị mất sức, bị chết vì đói ăn,
               hoàn  toàn,  trước  mắt  tôi  là  một  khoảng  tối   vì khát nước càng ngày càng nhiều. Mới đầu
               đen, mù mịt. Ai ngờ, cuộc đời tôi lại bất hạnh   tiếng  khóc  tiễn  người  thân  ra  đi  còn  vang
               như  thế  này  đây,  cứ  tưởng  mình  sẽ  là  cứu   vọng  trên  biển  cả,  nhưng  dần  dần,  cả  người
               cánh của gia đình, thế mà, ngay đến bản thân     còn sống cũng không đú sức để thở, thì còn
               mình không biết sẽ ra sao nói gì đến lo cho ai   hơi đâu để khóc cho người ra đi.
               được.  Bằng đã bỏ tôi bơ vơ trong một hoàn
               cảnh éo le, ngặt nghèo. Tôi sẽ không bao giờ             Trong đời sống của chúng ta, chắc hẳn
               quên Bằng cả, tôi yêu anh, yêu anh thật nhiều,   không ít người đã gặp phải những chuyện lạ
               Bằng ơi, em nhớ anh quá, em mãi mãi muốn         lùng,  đôi  khi  huyền  bí  mà  không  thể  giải
               được ôm anh trong vòng tay nhỏ bé của mình,      thích, nhất là khi chuyện xảy ra liên quan đến
               muốn được hát cho anh nghe, muốn được có         những người đã khuất. Mọi người đều bảo đó
               anh bên em suốt đời, nhưng làm sao khi định      là những chuyện thuộc về tâm linh, mà đã là
               mệnh đã ngăn cách chúng mình để  giờ  đây,       vấn đề tâm linh thì không thể cắt nghĩa được.
               một  mình em  bất  lực ngồi  đây mà nhớ  anh,    Truyện  tâm  linh  tưởng  như  khó  có  thể  gặp,
               mà thương anh. Bằng ơi, em xin khấn nguyện       nhưng những sự kiện này đã đặc biệt lại xuất
               Phật  Trời  cho  linh  hồn  anh  mau  được  siêu   hiện nhiều lần xuyên suốt trong chuyến vượt
               thoát về nơi cõi an bình nhe anh.                biên trên con tàu chở chúng tôi.
                                                                        Chồng mất, tôi bơ vơ không người che
               Tôi  ngồi  trong  bóng  tối  và  thì  thầm  cầu   chở, bị bọn chủ tàu bắt nạt, chửi mắng tôi, vì
               nguyện cho anh:                                  chúng nghĩ tôi là dân “canh me”.  Tôi đã hết
               -  Nam Mô, Đại Từ Đại Bi, Tầm Thinh Cứu          lời  giải  thích  là  tôi  đi  với  chồng,  không  thể
               Khổ Cứu Nạn, Quảng Đại Linh Cảm Bạch Y,          nào tôi là người đi lậu được, hơn nữa anh Tư,
               Quan Thế Âm Bồ Tát.                              người  chết  trên  đảo  san  hô,  là  người  đưa
               Câu chú này là do chị Cả của tôi dạy, chị bảo    chúng  tôi  xuống  thuyền  biết  rõ  mà.  Chúng
               tôi khi nào gặp nguy hiểm hãy đọc chú này thì    nhất định không tin vì cả hai người chứng của
               sẽ được cứu. Từ đây cho đến suốt cuộc đời,       tôi  đều  đã  không  còn,  thậm  chí    chúng  còn
               tôi sẽ luôn niệm chú này và tôi cũng đã thoát    xông đến đòi ném tôi xuống biển. Mặc cho tôi
               qua nhiều hiểm nguy nhờ đọc chú Quan Thế         khóc lóc van xin thế nào, không một ai chung
               Âm. Chỉ cần một câu thôi.                        quanh tôi lên tiếng bênh vực cho tôi cả. Họ
                                                                phải tự giữ lấy thân, không muốn vì kẻ khác
                       Từ ngày tàu ra khơi tính tới hôm nay     mà rước họa vào người. Giữa lúc tuyệt vọng
               là đúng 19 ngày và chồng tôi mất đúng vào        nhất, khi đã nắm chắc cái chết trong tay, tôi



                                                                                                        335
   332   333   334   335   336   337   338   339   340   341   342