Page 173 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 173
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
13.
Không một mảy may nghi ngờ, chuyện này sẽ kết
thúc trong ghê tởm. Ngay cả bây giờ, ánh mắt anh
nhìn cô (tìm kiếm soi mói) không tránh khỏi một ít ghê
tởm, nhưng điều đáng tò mò là anh không quan tâm,
trái lại, việc này còn khơi động, thôi thúc anh tiếp tục,
giống như anh đang ước ao được sự ghê tởm này:
Lòng khao khát nhục dục nhập vào ý nghĩ kinh miệt;
lòng mơ ước được đọc tiếp trên thân thể cô những gì
mà bấy lâu chưa biết, kết hợp với lòng mong muốn
gấp gáp tìm cách giải mã sự bí mật. Niềm đam mê
này bắt nguồn từ đâu? Dù nhận ra hay không, thì cơ
hội duy nhất đã tự hiện ra trước mặt anh: Cô khách
đến thăm là hiện thân của mọi thứ mà anh chưa bao
giờ có, những thứ đã vuột khỏi tay anh, những thứ
anh bỏ lỡ. Chừng tuổi này, một số mất mát đã làm
anh không thể chịu đựng nổi, mái tóc hói dần, thân
xác suy nhược rầu rĩ. Dù nhận ra thực tế hoặc chỉ
nghi ngờ một cách mơ hồ, bây giờ, anh có thể vất bỏ
những niềm vui ý nghĩa và màu sắc đã hao mòn đó
(vì chính những màu sắc kỳ diệu đã mất khiến cho
đời sống không màu một cách đáng buồn), để xác
nhận chúng không có giá trị gì, chỉ là vẻ bên ngoài
phải chịu đựng sự tàn tạ, chỉ là bụi bặm của biến hóa.
Anh có thể trả thù, xử lý, hủy diệt chúng. “Đừng chống
cự anh”, vừa lập lại vừa ra sức kéo nàng sát vào.
14.
Cô vẫn còn nhìn thấy khuôn mặt chế giễu của con trai
mình. Khi anh dùng sức mạnh lôi kéo đến gần, cô nói,
“Làm ơn, để em ngồi yên một chút.” Rồi lách ra khỏi
vòng tay ôm. Cô không muốn làm gián đoạn những
gì đang diễn tiến trong trí tưởng: Người chết cũ phải
nhường chỗ cho người chết mới. Và những ngôi mộ
là vô dụng, kể cả mộ phần của cô mà người đàn ông
bên cạnh đã suy tôn trong tâm trí suốt mười lăm năm.
173