Page 177 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 177
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
Anh có muốn chia hoặc nhường cho em cả miếng
bánh không? Hoặc chỉ ăn một mình? Cho cùng, anh
mạnh mẽ hơn, có cơ hội sống lâu hơn. Mất bao lâu
để làm quyết định việc này?
Hãy tưởng tượng một nhà tù. Có những chuyện anh
biết mà chưa khai ra. Những người canh tù biết anh
đã biết. Ngay cả những người không canh tù cũng
biết. Nếu anh khai ra, ba mươi, bốn mươi hoặc một
trăm người bạn, đồng đội, sẽ bị bắt và sẽ chết. Nếu
anh từ chối không khai, đêm nay sẽ là đêm cuối cùng
của anh. Thông thường, họ chọn ban đêm. Tuy
nhiên, không quan tâm đến đêm, nhưng nghĩ đến một
miếng bánh mì, họ mang đến. Kéo dài được bao lâu?
Miếng bánh mì mới màu nâu, gợi cảm giác ánh sáng
mặt trời chiếu xuống sàn gỗ. Gợi nhớ lại cái bát, cái
bát màu vàng ở nhà, dùng đựng táo và lê, đặt trên
bàn, vẫn còn trong trí ức. Không phải cơn đói hay nỗi
đau lòng giết chết anh nhưng chính là sự vắng mặt
của cái bát vàng. Nếu anh có thể cầm cái bát trong
tay, ngay tại đây, anh sẽ tự nhủ, mình sẽ chịu đựng
bất cứ chuyện gì. Miếng bánh mì họ cho đã mất giá
trị, đã phản bội, không còn mang ý nghĩa sự sống.
Câu chuyện hai chị em. Một người giàu nhưng không
có con. Người kia có năm đứa con nhưng góa phụ,
họ nghèo đến nổi không có gì để ăn. Bà đi đến người
chị xin một mớ bánh mì, “Con của em sắp chết đói.”
Người chị giàu trả lời, “Chị không có đủ để ăn,” rồi
đuổi người em ra khỏi nhà. Sau đó, ông anh rễ về
nhà, cắt một lát bánh cho mình, nhưng cắt phạm vào
tay, máu đỏ phun ra.
Mọi người đều hiểu chuyện này có nghĩa gì.
Đây là chuyện cổ tích quen thuộc của dân Đức.
177