Page 181 - Tuyen_Tap_Truyen_Ngan_The_Gioi_Tap_2
P. 181
Tuyển Tập Truyện Ngắn Thế Gới. Cuốn hai.
chấm vào sau tai một chút nước hoa cay nồng của
bà, món quà sau cùng ba đã tặng cho mẹ trước khi
ông nhạt nhòa trong ký ức. Vì không thể ngửi được,
chỉ nghe lời mẹ nói, đã xức dầu thơm ở đó. Tôi cũng
mang tất màu vàng có đường viền đen trắng chung
quanh ở bên trên. Đôi giày là niềm thích thú nhất, một
loại phép lạ sáng chế bằng da đen. Khi mũi giày bị
tróc trong lớp học vào lúc gần trưa, khiến lòng tôi tan
nát.
Mang theo bút chì, đồ gọt bút, một máy tính nhỏ mười
xu có bìa lốm đóm trắng đen. Mẹ không nghĩ một cô
bé đi trường mẫu giáo cần những thứ như vậy. Sở
dĩ, tôi được mang theo vì tiếp tục cằn nhằn vòi vĩnh,
và vì đây là món quà từ những hàng xóm đã tặng,
Mary Keith và Blondelle Harris. Hai cô này đã chăm
sóc hai đứa em gái nhỏ của tôi cho đến khi mẹ về.
Tôi quý trọng họ như mẹ và các chị. Một hôm đang
chơi đùa, tình cờ nghe một đứa trẻ lớn, trò chuyện
với đứa trẻ khác, gọi cô Mary và cô Blondelle bằng
một tên khác, nghe rất mới lạ. Đúng, đây là mẹ tôi:
Khi tôi vui miệng lập lại tên gọi mới lạ với một trong
hai đứa em, mẹ đã tát vào miệng tôi và tên gọi đó đã
văng mất nhiều năm qua.
Dọc theo đại lộ New Jersey, trẻ em đi đông đảo trên
vỉa hè. Trong khu phố tôi ở, có nhiều bạn bè cùng
lứa, nhưng không thấy ai quen. Chúng tôi băng qua
đại lộ New York, ngang qua đường Pierce, qua
đường L và K, vẫn không thấy một ai biết tên tôi. Đến
đường I, giữa New Jersey và đường Third, chúng tôi
bước vào trường tiểu học Seaton, một tòa nhà mang
vẻ mặt buồn bã, tàn sắc theo thời gian, đối diện với
nhà thờ mà mẹ tôi thường đi lễ, Mt. Carmel Baptist.
Ngay bên trong cửa trước, những phụ nữ tiếp tân
mặc y phục đen đang chào đón phụ huynh và học
sinh. Một phụ nữ tiếp chúng tôi đeo xâu ngọc trai dày
181